Nguyễn Phong Việt "Sao phải đau đến như vậy" trong tập thơ thứ sáu
![]() |
Thêm một điều khác biệt ở tập thơ mới nhất của Nguyễn Phong Việt chính là khâu trình bày. Đây sẽ là một điểm nhấn để độc giả không chỉ đọc thơ mà còn cảm nhận riêng về hình ảnh cũng như những nét vẽ trong cuốn sách đến từ Nhiếp ảnh Nicolas Phạm và các họa sĩ trình bày của Kim Nam Design.
Tuy nhiên, điều khác biệt và quan trọng nhất ở tập thơ lần này, chính là dấu ấn về sự chín chắn cũng như sự trưởng thành ở Nguyễn Phong Việt, giúp anh tìm thấy được câu trả lời cho câu hỏi: “Sao phải đau đến như vậy?”. Nguyễn Phong Việt bật mí: “Tôi nghĩ đọc tập thơ mọi người sẽ nhìn thấy được những trải nghiệm sống rất khác biệt mà tôi đã đưa vào. Ai rồi cũng sẽ đến một lúc cần phải trưởng thành. Tập thơ này là một dấu mốc về sự trưởng thành của tôi về cuộc sống. Và tôi tin bạn đọc ít nhiều cũng sẽ tìm thấy được điều đó”.
![]() |
Nguyễn Phong Việt là cái tên quen thuộc với những độc giả yêu thơ trong những năm gần đây. Thơ của anh mang một sự dung dị, giàu cảm xúc; mỗi bài thơ giống như một câu chuyện, chất chứa những day dứt, những suy niệm về tình yêu, về cuộc sống. Tập thơ “Sao phải đau đến như vậy” (Saigon Books và NXB Văn hóa - Văn nghệ ấn hành) cũng nằm trong dòng cảm xúc đó.
Đúng như chia sẻ của Nguyễn Phong Việt, đọc tập thơ “Sao phải đau đến như vậy”, độc giả dễ dàng nhận ra dấu ấn năm tháng, sự từng trải và trưởng thành được anh bộc bạch qua những bài thơ. Ở đó, Việt mang đến một cái nhìn nội tâm, quay về với sự tĩnh lặng để quán chiếu lấy mình, khai mở những tình thương ở một chiều kích khác.
Với tập thơ lần này, Việt có sự soi chiếu, quay nhìn vào bản thân mình sau thời gian “đi qua thương nhớ”, sau những thương tổn, cô đơn và đổ vỡ. Đó là một cái nhìn nhân bản, để nhắc nhớ bản thân phải biết thương mình hơn. Bởi lẽ, một khi biết thương mình thì khi đó mình cũng sẽ biết thương những người xung quanh. Có lẽ đó là nguyên cớ để Nguyễn Phong Việt nói lời cảm ơn với chính mình:
“Cảm ơn ta vẫn háo hức với mỗi chặng đường
mặc bàn chân còn nhói đau với vết thương chưa lành hẳn
phải tội tình cho mình thì mai kia mới thương mình chân thật
vì đến cuối cùng có còn ai khác
hiểu mình hơn mình nữa đâu?”
(Cảm ơn ta dù ngoài kia giông gió…)
Nguyễn Phong Việt của tuổi 36, không còn “tiêu hoang những đêm trắng vì không cần thiết phải để dành”, không còn “hớn hở với từng cuộc vui, xum xoe với đám đông người xa lạ”, cũng không còn “ăn một bữa ăn trong tích tắc và ngủ chỉ trong một giờ”. Việt bây giờ đã thức ngộ: “mình đã không chọn thương mình vào lúc cần thương mình nhất”, vậy nên: “Mình lùi lại dù biết nước mắt mình đang rơi/có thể nhòe đi cả những điều đẹp đẽ nhất…”. Và có lẽ cũng chỉ đến lúc này, sau những tháng năm cố gắng sống cho người khác mà quên đi bản thân mình, Việt - và còn nhiều người như Việt - mới dám thú nhận một điều:
“Mình không ổn đâu, không ổn chút nào dù nước mắt chẳng còn rơi
khi những thiết tha chẳng còn gì ngoài giấc ngủ
để quên một cái nắm tay mình từng nghĩ là đầy đủ
để quên một con người mà mình bằng mọi cách níu giữ
rồi bất lực buông ra…”
(Chỉ là lòng không muốn nói ra thôi)
Nhan đề tập thơ thứ 6 của Nguyễn Phong Việt vừa là câu hỏi những cũng vừa là câu trả lời. Theo chia sẻ của Nguyễn Phong Việt, cuộc đời ai cũng có những vết thương, đặc biệt là chuyện tình cảm. Sẽ có những năm tháng thanh xuân mà ở đó con người ta cảm giác mình có thể tuyệt vọng cùng cực, thậm chí là chối bỏ cả đời sống vì một vết thương do ai đó tạo ra… Nhưng rồi cuộc đời vẫn vậy, chúng ta vẫn đi qua, vẫn tiếp tục đời sống của mình.
|
“Hiện tượng thơ” của làng xuất bản chia sẻ: “Câu chuyện ở đây là con người sẽ không ai có thể tránh khỏi nỗi đau, vậy thì khi bắt gặp một nỗi đau, thay vì đắm chìm trong nó, chúng ta có thể cảm nhận nó, đi xuyên qua nó và cuối cùng là cần có nó để tạo nên sức mạnh cho bản thân. Không cần phải đau đến mức bất chấp tất cả, hãy đau bởi vì đó là điều cần thiết. Nhưng hãy biết để nỗi đau đó làm mình tự tin hơn chứ không phải làm mình yếu đuối hơn. Chính vì thế mà tựa cuốn sách có thể xem như là một câu trả lời luôn rồi, nên tôi không muốn đặt thêm dấu hỏi ở cuối câu”.
Với 5.000 bản in cho đợt đầu của “Sao phải đau đến như vậy”, đến nay Nguyễn Phong Việt đã có 120.000 bản thơ được tiêu thụ trên thị trường. Cụ thể: Đi qua thương nhớ: 55.000 bản; Từ yêu đến thương: 20.000 bản; Sinh ra để cô đơn: 15.000 bản; Sống một cuộc đời bình thường: 15.000 bản và Về đâu những vết thương: 10.000 bản.
Sách được phát hành tại Nhà sách Saigon Books: 97 Nguyễn Bỉnh Khiêm, Phường Đa Kao, Quận 1, TP.Hồ Chí Minh và các nhà sách trên toàn quốc.
Tin liên quan
Cùng chuyên mục
Đọc thêm

Hấp dẫn và bổ ích chuỗi hoạt động tại Phố Sách Hà Nội

“Sách mở rộng thế giới tư duy” tôn vinh văn hóa đọc

Tình yêu Tổ quốc trong cuốn hồi ký của bà Nguyễn Thị Bình

“Đọc sách - Điều bình thường mà vĩ đại" lan tỏa văn hóa đọc

Giá trị văn hóa, lịch sử thiêng liêng về cội nguồn dân tộc

Hàng trăm loài lan hài Việt Nam xuất hiện trong sách

Ghé thăm vùng đất trẻ thơ của tác giả Yuichi Kimura

Khám phá, mơ mộng, sáng tạo với "Tuần lễ Sách tranh thiếu nhi UK"

Tình yêu Tổ quốc lấp lánh trong "Trái tim của đảo"
