Tag
Thanh âm dân tộc: Giữ gốc, thêm hoa

Bài 6: Tìm về “quê mẹ” của nhạc cụ truyền thống Việt Nam

Nghệ thuật 31/12/2024 13:00
aa
TTTĐ - Làng Đào Xá, một ngôi làng nhỏ nằm ở xã Đông Lỗ, huyện Ứng Hòa, TP Hà Nội, nơi vẫn ngày đêm giữ lửa nghề sản xuất nhạc cụ dân tộc, là cội nguồn sản sinh ra hàng triệu cây đàn trên khắp cả nước.
Bài 1: Bản sắc dân tộc ẩn mình trong thanh âm đời thường Bài 2: Mạch ngầm âm nhạc truyền thống chảy trong đời sống giới trẻ Bài 3: Nghệ sĩ Tuồng và những giai thoại “vàng son” khó quên Bài 4: Sáng tạo đồng dao trong phim kinh dị Việt Bài 5: Nghệ thuật hát chầu văn trong dòng chảy văn hoá

Trăm năm vang danh làng nghề Đào Xá

Theo người dân trong làng, cách đây hơn 200 năm, có cụ Đào Xuân Lan, vốn là thợ mộc đóng đồ cho các gia đình người Pháp nhưng lại rất say mê sửa chữa và làm ra các cây đàn. Bởi niềm đam mê đó mà cụ Lan đã không ngại đi khắp nơi, rong ruổi nhiều năm theo người Hoa để học cách làm ra các loại đàn khác nhau. Sau nhiều năm buôn ba học nghề, cụ về làng truyền dạy cho các con cháu trong gia đình để có việc làm, kiếm thêm thu nhập trong lúc nông nhàn. Sau này, nghề làm đàn dần lan ra khắp làng Đào Xá, bởi vậy, ngày nay, người ta tôn cụ Đào Xuân Lan là tổ nghề.

Bài 6: Tìm về “quê mẹ” của nhạc cụ truyền thống Việt Nam
Mỗi cây đàn được tạo ra từ bàn tay người Đào Xá như một tác phẩm nghệ thuật

Hiện nay ở làng Đào Xá vẫn có nhà thờ tổ nghề làm đàn. Hàng năm, vào ngày giỗ tổ, dân làng nghề lại đến đây dâng lễ, tưởng nhớ người đã có công gây dựng cơ nghiệp làng nghề.

Từ khi thành thục nghề, người Đào Xá đã đi khắp nơi, làm việc ở hầu hết các cơ sở sản xuất nhạc cụ dân tộc của cả nước. Thậm chí, từ thế kỷ XIX, những người thợ tài hoa của Đào Xá đã đưa gia đình vào nội thành Hà Nội để lập phường nghề. Nay, các cửa hiệu bán đàn khu vực quanh Học viện Âm nhạc quốc gia Việt Nam chủ yếu là người Đào Xá. Kể cả xưởng nhạc cụ Quốc dân ở Thanh Hóa cũng là người làng này, đi xa hơn nữa khi người làng này đi di cư, thì Hồ Thị Ngà, Lê Thị Hồng Gấm, các xưởng nhạc cụ đó cũng là của người làng này. Từ Nam Định, Thanh Hóa đến đất Sài Gòn cũng là người làng Đào Xá.

Chỉ với cái cưa, cái đục, cái đào và nguyên liệu gỗ, dây đàn, người thợ Đào Xá đã cho ra đời hàng triệu nhạc cụ là đàn nguyệt, đàn đáy, đàn bầu, đàn thập lục, đàn ghi ta, đàn tỳ bà… Theo những người dân trong làng, các sản phẩm của làng Đào Xá khi đưa ra thị trường mặc dù không dán thương hiệu nhưng với đàn Đào Xá không thể lẫn với các loại đàn công nghiệp khác.

Bài 6: Tìm về “quê mẹ” của nhạc cụ truyền thống Việt Nam
Dù không học qua trường lớp đào tạo về âm nhạc nhưng kỹ năng thẩm âm của người Đào Xá rất chuẩn

Gia đình bác Đào Anh Tuấn hiện là hộ duy nhất tại làng Đào Xá tiếp tục gắn bó và dạy nghề làm đàn truyền thống. Bác là con trai của cụ Đào Văn Soạn, một nghệ nhân làm đàn điêu luyện được cấp giấy chứng nhận cấp quốc gia.

Cái nghề làm đàn đòi hỏi lắm sự tỉ mỉ, công phu, trong lời kể của bác Tuấn, đã đi theo gia đình bác gần bốn thế hệ, trở thành nghề gia truyền. Khi nhắc về nguồn gốc của nghề làm đàn ở Đào Xá, bác Tuấn kể rằng: “Xưa làng vốn cũng chỉ kiếm sống bằng nghề nông, nhưng có ông cụ Đào Xuân Lan, ông vốn học nghề mộc, và có cả đam mê làm đàn. Suốt nhiều năm rong ruổi khắp nơi, cụ mới tích lũy được cách làm đàn sao cho hay cho đúng, sau đó thì về quê dựng nghiệp sản xuất. Hàng xóm xung quanh thấy nghề này thú vị cũng đến xin học. Từ đó, nghề được lan tỏa, nên mới có làng Đào Xá làm đàn như ngày hôm nay”.

Gia đình bác Đào Anh Tuấn hiện là hộ duy nhất tại làng Đào Xá tiếp tục gắn bó và dạy nghề làm đàn truyền thống
Gia đình bác Đào Anh Tuấn hiện là hộ duy nhất tại làng Đào Xá tiếp tục gắn bó và dạy nghề làm đàn truyền thống

Đàn Đào Xá được làm theo phương pháp thủ công và có đặc trưng riêng, khi nhìn, nghe và sờ vào đàn có thể nhận biết được. Âm thanh đàn Đào Xá cũng khác biệt, người miền Bắc thiên về chèo văn âm thanh sẽ trầm để phù hợp với giọng ca người Bắc, còn người miền Nam thiên về cải lương nên âm thanh của đàn thanh thoát, trong trẻo.

Theo lời của các nhạc công, không ai có thể chơi một bản nhạc hay nếu như nhạc cụ kém chất lượng. Nên đối với họ, việc chọn được một cây đàn chất lượng cũng giống như tìm được bảo vật, người bạn tri kỷ cùng họ rong ruổi trên con đường nghệ thuật và đạt được những thành công nhất định. Với tất cả những tiêu chí đó, hầu hết các nghệ sĩ dân gian, trường dạy âm nhạc truyền thống, đội văn nghệ chuyên nghiệp luôn ưu tiên lựa chọn các sản phẩm của làng Đào Xá.

Bài 6: Tìm về “quê mẹ” của nhạc cụ truyền thống Việt Nam
Người thợ trong xưởng đàn

Nhưng điều lạ là cả làng Đào Xá rất hiếm người biết nhạc lý, tất cả đều thẩm âm bằng kinh nghiệm, được trao truyền lại từ đời này sang đời khác và bằng sự tinh tế của mỗi người làm. “Nếu người làm chỉ cần làm sai một chi tiết nhỏ là tiếng đàn đã khác bởi vậy nghề làm đàn cần tỉ và kiên trì”, ông Đào Văn Soạn cho hay.

Những người làm nghề Đào Xá đơn thuần dựa từ kỹ thuật thẩm âm do cha ông truyền lại để làm ra những loại đàn mang những âm sắc khác nhau. Vậy mà hiếm khi sản phẩm làng nghề phải trả lại do chưa đạt chuẩn. Nhiều nhạc công biểu diễn ở các tỉnh đến tận làng để đặt hàng, thậm chí có nghệ sỹ nước ngoài tìm đến làng để đặt mua.

Đau đáu nỗi niềm gìn giữ nghề cha ông

Mỗi cây đàn trung bình mất từ 2-3 ngày để hoàn thiện, có khi lâu hơn. Tuy nhiên, để làm ra được một cây đàn như thế, người thợ phải trải qua nhiều năm học nghề khá vất vả. Vậy nên không phải ai cũng có đủ kiên trì để theo nghề này.

“Ở đây thì đàn nào cũng làm được hết”, bác Tuấn chia sẻ. Từ đàn tranh, đàn bầu, cho đến đàn nhị, đàn tam, đàn tứ,... những cây đàn gắn liền với văn hóa dân tộc Việt Nam đều có thể được bác sản xuất trong khu xưởng đơn sơ này.

Những “chiếc khung” của cây đàn tỳ bà được xếp gọn vào một góc chờ để được đánh giấy ráp
Những “chiếc khung” của cây đàn tỳ bà được xếp gọn vào một góc chờ để được đánh giấy ráp

“Muốn cho ra âm thanh trầm hay bổng, thì lúc chọn mặt gỗ phải thật chú trọng, một cây đàn hay, thì phải được làm từ một mặt gỗ chất lượng, thường là gỗ trắc hay gỗ mun”, đó là những lời dạy không ở sách vở nào có, mà chỉ xuất hiện trong lời truyền miệng, nhắc nhau của những người thợ làm đàn Đào Xá.

Công đoạn để sản xuất ra một cây đàn cũng vô cùng cầu kì. Từ một khúc gỗ thô kệch, người thợ làng Đào Xá bằng kỹ thuật được trao truyền qua nhiều đời, bắt đầu vừa cưa, vừa đục đẽo, rồi phun sơn bóng, đánh giấy ráp nhiều lần, cứ lặp đi lặp lại như thế,... cuối cùng ghép các bộ phận lại thành một cây đàn hoàn chỉnh, nhưng lúc này đàn chỉ thành hình chứ chưa thể phát ra âm thanh.

Nếu là ngày xưa, khi mà làng còn thịnh vượng cái nghề làm đàn, thì tại mỗi xưởng, việc đẽo gọt từ một khúc gỗ thô sơ cho đến khi thành hình cây đàn là một chuyện diễn ra thường xuyên. Thế nhưng theo thời gian, xã hội có nhiều thay đổi, những thế hệ sau cũng ít mặn mà hơn với công việc này.

Khi được hỏi về điều đó, nét mặt của bác Tuấn có chút đăm chiêu, bác giải thích rằng: “Thị trường làm đàn vốn không rộng, chỉ những người biết chơi mới mua đàn, chứ nó chẳng như cái quần, cái áo, cái đồ sinh hoạt hằng ngày mà ai cũng phải mua. Vì thế mà nghề làm đàn tuy hay tuy giá trị, nhưng nó không đem lại đủ đầy cơm áo gạo tiền, nên người ta cứ bỏ nghề dần. Còn tôi thì tôi tiếc nghề, bởi nghề cũng gắn bó từ đời ông đời cụ, tôi không nỡ bỏ, nhưng còn đến đời con tôi thì chắc là khó giữ”.

Khu vực để đàn tranh khá rộng rãi, cùng với đàn bầu, hai loại đàn này thường xuyên được nhận đặt hàng tại xưởng của bác Đào Tuấn.
Khu vực để đàn tranh khá rộng rãi, cùng với đàn bầu, hai loại đàn này thường xuyên được nhận đặt hàng tại xưởng của bác Đào Anh Tuấn

Trong không gian, vang lên từng tiếng cưa kẽo kẹt, không khí ngập tràn mùi mùn cưa, bác Tuấn đang cần mẫn “chế tạo” những miếng gỗ làm trục đàn cho cây đàn tranh. Đã từ lâu gia đình bác không còn làm đầy đủ tất cả công đoạn sản xuất của một cây đàn, mà chỉ nhận khung đàn có sẵn về để chế tác thêm từ các xưởng mà bác gọi vui là “vệ tinh”. Những “vệ tinh” này vốn đều là những người thợ học việc từ gia đình bác, nay đủ tay nghề đã tự mở được xưởng riêng nơi họ sinh sống.

Chính nhờ đó, mà gia đình bác Tuấn mới có thể đảm bảo giao đúng hạn được, trước một số lượng lớn đàn do khách hàng yêu cầu. Tuy nhiên, đối với những cây đàn do khách hàng đặt riêng, với nhiều yêu cầu, bác Tuấn vẫn không ngại làm hết tất cả, từ khâu chọn gỗ, đến khâu căng dây, đúng theo ý khách.

Người thợ đang đánh giấy ráp để giúp bề mặt cây đàn trở nên nhẵn mịn hơn. Công đoạn này phải ngồi làm hàng giờ, người thợ chăm chú chà qua lại khắp bề mặt của đàn. Thế mới thấy, cái nghề làm đàn cũng thật kỳ công
Người thợ đang đánh giấy ráp để giúp bề mặt cây đàn trở nên nhẵn mịn hơn

Xưởng đàn trong giờ làm việc khá yên tĩnh, mỗi người thợ không ai bảo ai, tự hoàn thiện công việc của mình bởi họ đã quá quen thuộc với những thao tác này. Bỗng chúng tôi giật mình nghe thấy tiếng máy khởi động, và mùi hăng của dầu bóng bắt đầu xộc lên mũi. Tại một góc nhỏ của xưởng, một người thợ đang chăm chú phun dầu bóng cho phần tay cầm của cây đàn tứ. Một cây đàn sẽ được đánh giấy ráp và phun dầu như thế nhiều lần. Quá trình này được lặp đi lặp lại đến 3 - 4 lần, cứ đánh rồi lại phun, phun rồi lại đánh, đến khi bề mặt cây đàn trở nên nhẵn mịn, bóng loáng tựa gương soi, thì cũng là lúc người thợ đạt được yêu cầu thẩm mỹ của nghề.

Song song cùng công đoạn phun dầu, cây đàn còn được người thợ tỉ mỉ khắc họa từng hoa văn
Song song cùng công đoạn phun dầu, cây đàn còn được người thợ tỉ mỉ khắc họa từng hoa văn

Thành quả của sự kỳ công ấy là những hoa văn rực sáng, như đang nở rộ trên thân đàn. Trong quá trình khắc hoa văn đàn của nhà bác Đào Anh Tuấn sẽ do thợ khắc khung hoa văn trước, tiếp đó sẽ được mang sang làng khác để khảm trai, hay còn gọi là khảm xà cừ, cuối cùng là nhận đàn về xưởng để nạo phần trai đó ra. Điều này khiến cho đàn có được sự lấp lánh của xà cừ, mỗi khi được ánh sáng chiếu qua, hoa văn lại càng thêm trong trẻo, cây đàn như đang phát ra ánh sáng.

Sau tất thảy tất cả các bước, cây đàn chỉ thành hình chứ chưa có được âm thanh, và để đàn có thanh âm riêng, người thợ bắt đầu căng dây cho đàn. Ngày xưa khi còn nghèo đói, chưa có điều kiện, các cụ thường chơi đàn được căng từ dây tơ, hoặc dây thép. Loại dây này vẫn giúp đàn có được âm thanh như mong muốn, nhưng độ bền không cao. Về sau này, khi đã có điều kiện hơn, thì dây đàn sử dụng dây kim loại được nhập từ nước ngoài, đảm bảo độ bàn của sản phẩm hơn rất nhiều. Chính vì điều đó, vì sự cẩn trọng trong từng khâu làm đàn, mà đàn của làng Đào Xá luôn có một nét đặc trưng nhất định mà không đàn nơi nào có được, chiếm một phần quan trọng trong lòng những người đam mê nhạc cụ dân gian.

Thành quả của sự kỳ công ấy là những hoa văn rực sáng, như đang nở rộ trên thân đàn
Những hoa văn rực sáng, như đang nở rộ trên thân đàn

“Trong như tiếng hạc bay qua, đục như tiếng suối mới sa nửa vời” (Truyện Kiều - Nguyễn Du). Đàn dù trong dù đục, dù trầm hay bỗng, cũng đều chứa biết bao tâm huyết và trí tuệ của người làm đàn. Đặc biệt với một gia đình bốn đời làm đàn như gia đình bác Tuấn, những giá trị trên cây đàn càng được bác quý trọng.

Trên bức tường ở trong nhà thờ họ, có treo kín những tấm giấy chứng nhận nghệ nhân làm đàn truyền thống của cụ ông Đào Soạn, cha của bác Tuấn. Còn phía bên góc phải của căn nhà, đặt vào một chiếc tủ nhỏ đựng vừa vằn những cây đàn mới tinh chuẩn bị giao cho khách. Hai góc này trong ngôi nhà tuy không chiếm quá nhiều diện tích, nhưng lại là nơi lưu giữ niềm tự hào to lớn suốt cả một đời làm nghề của người nghệ nhân.

Bài 6: Tìm về “quê mẹ” của nhạc cụ truyền thống Việt Nam
Nghề làm đàn Đào Xá đứng trước nguy cơ thất truyền bởi lớp trẻ không còn mấy ai yêu thích nghề

Làng nghề làm đàn Ðào Xá là một trong 15 làng nghề truyền thống của huyện Ứng Hòa đang đứng trước những khó khăn khi đối mặt với nền kinh tế thị trường. Câu hỏi làm thế nào để bảo tồn và phát triển làng nghề truyền thống cũng như giữ gìn và phát triển được những nét đẹp của văn hóa dân tộc là một vấn đề lớn được đặt ra.

Đối với những người làm nghề hiện nay tại Đào Xá mong muốn lớn nhất là làm thế nào để có đầu ra cho sản phẩm, ổn định cuộc sống cho những người làm nghề. Có lẽ đó mới chính là chiếc chìa khóa giúp gìn giữ làng nghề làm đàn Đào Xá.

Lê Trang

Đọc thêm

Quảng Ninh: Khai mạc triển lãm "Sắp đặt Bạch Đằng" bên bờ di sản Nghệ thuật

Quảng Ninh: Khai mạc triển lãm "Sắp đặt Bạch Đằng" bên bờ di sản

TTTĐ - BIM Land, thành viên Tập đoàn BIM chính thức tổ chức khai mạc triển lãm sắp đặt điêu khắc lấy cảm hứng từ chiến thắng Bạch Đằng tại công viên cảnh quan, Khu đô thị vịnh biển Halong Marina phường Bãi Cháy (Quảng Ninh). Triển lãm nghệ thuật công cộng quy mô lớn này lần đầu được trưng bày dài hạn trong không gian đô thị ven biển, góp phần đưa di sản lịch sử đến gần hơn với cộng đồng cư dân và du khách.
Triển lãm chuyên đề đặc biệt tôn vinh danh họa Tô Ngọc Vân Nghệ thuật

Triển lãm chuyên đề đặc biệt tôn vinh danh họa Tô Ngọc Vân

TTTĐ - Nhân dịp kỷ niệm 100 năm Trường Cao đẳng Mỹ thuật Đông Dương (1925 - 2025), Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam ra mắt Không gian trưng bày Chuyên đề đặc biệt nhằm tôn vinh những tác giả và tác phẩm tiêu biểu của mỹ thuật Việt Nam. Trong lần ra mắt này, lần đầu tiên công chúng được tiếp cận một chuyên đề riêng về họa sĩ, liệt sĩ Tô Ngọc Vân (1906 - 1954). Ông một trong những danh họa tiêu biểu nhất của nền mỹ thuật hiện đại và mỹ thuật cách mạng Việt Nam.
Trao giải cuộc vận động “Tình yêu trong chiến tranh" Nghệ thuật

Trao giải cuộc vận động “Tình yêu trong chiến tranh"

TTTĐ - Sáng 16/12, CLB “Trái tim Người lính” phối hợp với Bảo tàng Phụ nữ Việt Nam và Quỹ “Mãi mãi tuổi 20” tổ chức lễ tổng kết và trao giải Cuộc vận động viết và kể chuyện “Tình yêu trong chiến tranh” (2020 - 2025).
Khích lệ tài năng âm nhạc trẻ từ Liên hoan âm nhạc quốc gia 2025 Nghệ thuật

Khích lệ tài năng âm nhạc trẻ từ Liên hoan âm nhạc quốc gia 2025

TTTĐ - Lễ trao thưởng dành cho các thí sinh đạt thành tích xuất sắc tại Vietnam National Music Festival 2025 vừa được tổ chức trang trọng tại trụ sở Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng, chính thức khép lại hành trình hơn hai tháng đầy cảm xúc của Liên hoan Âm nhạc Quốc gia Việt Nam năm 2025. Chương trình do Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng phối hợp Công ty Truyền thông và Giải trí Hanoi EventMore tổ chức, với sự đồng hành, bảo trợ của Quỹ Đào Minh Quang.
“Dấu son” - hào khí dân tộc ngân vang trong ngôn ngữ âm nhạc Nghệ thuật

“Dấu son” - hào khí dân tộc ngân vang trong ngôn ngữ âm nhạc

TTTĐ - "Dấu son" là hành trình cảm xúc kết nối quá khứ - hiện tại - tương lai, tái hiện hào khí dân tộc Việt Nam bằng ngôn ngữ của âm nhạc.
Niềm tin, trách nhiệm và lòng tự hào của đội ngũ văn nghệ sĩ Nghệ thuật

Niềm tin, trách nhiệm và lòng tự hào của đội ngũ văn nghệ sĩ

TTTĐ - Triển lãm nghệ thuật sơn mài hướng tới chào mừng Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XIV do Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch giao cho Cục Mỹ thuật, Nhiếp ảnh và Triển lãm chủ trì, phối hợp với các cơ quan, đơn vị liên quan tổ chức.
Thúc đẩy phát triển bền vững qua văn hóa, sáng tạo và đổi mới Nghệ thuật

Thúc đẩy phát triển bền vững qua văn hóa, sáng tạo và đổi mới

TTTĐ - Tối 12/12, Phái đoàn Liên minh Châu Âu (EU) tại Việt Nam tổ chức Lễ trao giải Thiết kế Bền vững EU - Việt Nam (EVSDA) 2025. Sự kiện diễn ra tại Di tích lịch sử Văn Miếu - Quốc Tử Giám đánh dấu một cột mốc quan trọng trong nỗ lực chung giữa EU và Việt Nam nhằm thúc đẩy phát triển bền vững thông qua văn hóa, sáng tạo và đổi mới.
Nghệ thuật ra khỏi nhà hát, đánh thức đô thị sáng tạo Nghệ thuật

Nghệ thuật ra khỏi nhà hát, đánh thức đô thị sáng tạo

TTTĐ - Những chiều cuối tuần ở hồ Gươm đang trở nên đặc biệt hơn bao giờ hết. Không còn chỉ là nơi đi bộ, thư giãn hay chụp ảnh, khu vực Nhà Bát Giác - Vườn hoa Lý Thái Tổ nay đã trở thành một “sân khấu mở” của Thủ đô, nơi âm nhạc vang lên giữa không gian lịch sử và cộng đồng được hòa mình vào nghệ thuật theo cách gần gũi, tự nhiên nhất.
"Thanh âm đất Việt" - cầu nối giá trị truyền thống với đời sống đương đại Nghệ thuật

"Thanh âm đất Việt" - cầu nối giá trị truyền thống với đời sống đương đại

TTTĐ - “Thanh âm đất Việt” là lời khẳng định mạnh mẽ về trách nhiệm gìn giữ di sản âm nhạc dân tộc; là cây cầu nối giá trị truyền thống với đời sống đương đại và là món quà tinh thần gửi tới công chúng Thủ đô cũng như bạn bè quốc tế về vẻ đẹp trường tồn của văn hóa Việt Nam.
Triển lãm SKULLPANDA: CAGE-UNCAGE ra mắt công chúng quốc tế tại Bảo tàng Quốc gia Singapore Nghệ thuật

Triển lãm SKULLPANDA: CAGE-UNCAGE ra mắt công chúng quốc tế tại Bảo tàng Quốc gia Singapore

TTTĐ - Sự kiện đánh dấu lần hợp tác ba bên đầu tiên giữa POP MART, Tổng cục Du lịch Singapore và Bảo tàng Quốc gia Singapore. Triển lãm chào đón người hâm mộ lâu năm và khán giả mới cùng đến trải nghiệm nghệ thuật tạo hình nhân vật, đồng thời củng cố vị thế điểm đến văn hóa năng động và đầy sức hút của Singapore.
Xem thêm