Tag

Sao phải xấu hổ khi nói ra tham vọng của chính mình?

Tiêu điểm 14/08/2020 10:20
aa
Chúng ta xấu hổ khi phải nhắc đến những “tham vọng”, trong khi tham vọng chính đáng của mỗi cá nhân sẽ tạo nên sự phát triển chung của toàn xã hội.
Nhan Phúc Vinh trong Tình yêu và tham vọng cùng loạt tổng tài gây sốt Ấn tượng những vai diễn của “nam thần” Mạnh Trường Volvo và tham vọng trở thành thương hiệu 100% “điện hóa” trong năm 2040

Trong cuốn “Destination Saigon” (cuốn bút ký viết về Việt Nam được xuất bản tại Australia và từng bán rất chạy), tác giả Walter Mason người Australia đã nhận xét rằng, anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra tính “ăn ngay nói thẳng” (bluntness) của người Việt. Người phương Tây thường không bình phẩm gì về một người đối diện khi đang trò chuyện trong một nhóm người.

Thực ra, tính “ăn ngay nói thẳng” hay tính “thẳng thừng” là một cách dịch nhẹ nhàng của từ “bluntness” vì từ này còn có nghĩa là “tính lỗ mãng”. Thoạt đầu, tôi ngạc nhiên khi có người nói rằng người Việt có tính “ăn ngay nói thẳng”, vì tôi thấy người phương Tây mới thường không che giấu ý nghĩ của mình.

Sau đó, tôi cho rằng Walter Mason vẫn chưa nhìn ra một điều rằng: Người Việt rất dễ dàng bình phẩm về hành vi của người khác nhưng lại không dễ dàng bày tỏ nguồn cơn hành vi của chính mình, thậm chí còn che giấu những ý nghĩ xuất phát từ thực tế.

Chúng ta còn có hẳn một câu thành ngữ “Cái tốt phô ra, xấu xa đậy lại”, hàm ý rằng việc che giấu cái xấu là lẽ đương nhiên, và việc đó chẳng có gì là xấu, không làm thế mới là người dại. Thậm chí ngay cả những điều không phải là xấu chúng ta cũng thường cố gắng che đậy. Nhiều lần, tôi hay hỏi người khác về “tính tham vọng”.

Tất cả đều trả lời một câu giống nhau rằng họ không có tham vọng gì. Thảng hoặc có người cho rằng thỉnh thoảng họ mới có tham vọng. Điều này thực kỳ lạ. Tham vọng ngoài là bản tính tất yếu bẩm sinh của một số người, còn nảy sinh lúc trưởng thành như một thứ ý chí vươn lên thuần khiết trong công việc và cuộc sống.

Tham vọng khiến chúng ta đạt được mục tiêu và thành công trong mọi kế hoạch đề ra. Trong số những đối tượng được hỏi câu này có nhiều người là nghệ sĩ rất thành công trong sự nghiệp. Vì vậy, tôi buộc lòng phải nghĩ đến hai trường hợp, hoặc họ là kẻ vô trách nhiệm với công việc của mình (vì một người sáng tạo không hề có tham vọng thì liệu công chúng có thể trông đợi được gì từ những sản phẩm sáng tạo nghệ thuật của họ) hoặc họ che đậy động cơ hành vi vì nghĩ “tham vọng” là một từ không tốt.

Rất nhiều chủ doanh nghiệp khẳng định rằng họ sẽ từ chối bất kỳ ứng cử viên nào trả lời “không” với câu hỏi phỏng vấn “Bạn có phải là người tham vọng không?” và “Tiền bạc giữ vị trí thế nào trong cuộc sống của bạn?” cho dù hồ sơ của họ có hoàn hảo đến cỡ nào. Vì “chúng tôi sẽ lấy gì để thúc đẩy những người như thế làm việc khi mà họ không có tham vọng thăng tiến và tiền bạc đối với họ không quan trọng”.

Sao phải xấu hổ khi nói ra tham vọng của chính mình?

“Tôi chẳng có tham vọng gì nhiều” và “Tiền bạc đối với tôi không quan trọng” là một câu nói phổ biến của người Việt. Chúng ta nói thế trong khi chúng ta không nghĩ thế có lẽ là một thứ văn hóa, cho dù điều mà chúng ta đang cố gắng che đậy chẳng có gì là xấu.

Tôi rất thích một câu của Nguyễn Trần Bạt, tác giả cuốn “Đối thoại với tương lai”: Động cơ cá nhân trước mỗi một hành động là một trong những năng lượng quan trọng nhất để tạo ra sự chính đáng của hành vi.

Ông cũng nói thêm rằng: “Chúng ta ai cũng phải tìm ra động cơ cá nhân của mình. Đừng che giấu động cơ cá nhân của mình”.

Tôi còn nhớ hồi đầu thập niên 80, tôi được xem một bộ phim của Hungary với nội dung xoay quanh các cán bộ và công nhân trong một nhà máy. Ở đó có cảnh miêu tả một cuộc họp mà mục đích của nó là tiến hành bầu trưởng phòng mới của nhà máy. Trong lúc cuộc họp đang căng thẳng, nhân vật chính đã đứng bật dậy mà nói “Xin mọi người hãy bầu cho tôi”.

Tôi hãy còn nhớ rõ cảm giác kinh ngạc của tôi khi ấy, lúc còn là một đứa trẻ 8 tuổi, kinh ngạc không kém gì các công nhân nhà máy đang tề tựu trong phòng họp trên màn hình. Chỉ có điều các công nhân nhà máy kinh ngạc vì cái người đứng bật dậy ấy luôn có tư tưởng đối lập với họ, nay lại còn đòi được phiếu bầu. Còn tôi thì kinh ngạc vì có người dám đứng bật dậy nói: “Xin hãy bầu cho tôi” mà không biết ngượng miệng.

Ngay từ nhỏ, tôi đã quen với một điều rằng khi người khác trao cho mình một đặc ân như một bữa ăn, một món tiền, một chức vụ… thì mình nên lịch sự từ chối rằng thì là mình không cần đâu, mình đủ rồi, những thứ ấy không quan trọng, nên trao cho người khác thì hơn, họ xứng đáng hơn mình... cho dù trong lòng mình không nghĩ như thế, cho dù trong lòng mình đang muốn những thứ ấy khủng khiếp. Đó là lẽ tất nhiên, là hành xử lịch lãm và có giáo dục mà một đứa trẻ cũng nên biết như thế. Đằng này cái nhân vật trên ti vi lại đứng phắt dậy mà đề nghị mọi người bỏ phiếu cho mình.

Hồi tôi học lớp hai, lớp chúng tôi cũng tiến hành “bầu cử” vào quãng đầu năm học. Cô giáo chủ nhiệm đặt câu hỏi rằng: “Các em nghĩ bạn nào trong lớp chúng ta xứng đáng làm lớp trưởng?”. Phần lớn đề cử Diễm Hương.

Diễm Hương là một cô bé trắng trẻo, học giỏi và nề nếp tốt. Tôi cũng nghĩ như vậy. Cô giáo chủ nhiệm tôi cũng nghĩ như vậy. Chẳng cần chúng tôi đề cử thì tất nhiên cô giáo chủ nhiệm của tôi cũng sẽ chọn Diễm Hương. Cô đưa ra quyết định trước những tiếng hoan hô vang dậy của năm chục đứa học trò.

Tuy nhiên, Diễm Hương thì mang vẻ mặt buồn rười rượi. Cô ấy buồn đến nỗi gục mặt xuống bàn học một hồi lâu. Chúng tôi chia vui với tân lớp trưởng bằng cách từng người một ra an ủi cô ấy rằng hãy cố gắng lên, bọn mình biết bạn không muốn làm lớp trưởng nhưng rồi bạn sẽ là một lớp trưởng tốt.

Cô ấy ứng xử rất khiêm tốn và tuyệt vời khi nghĩ rằng mình không xứng đáng với chức vụ ấy. Chức vụ ấy nên được trao cho một người khác xứng đáng hơn và cực chẳng đã cô ấy mới phải đảm nhận chỉ vì cô giáo và các bạn đã chỉ định.

Nếu là tôi thì có lẽ tôi cũng sẽ làm như Diễm Hương. Tất cả lũ học trò lớp hai chúng tôi sẽ ứng xử như Diễm Hương, cũng sẽ úp mặt xuống bàn giả đò buồn bã vì chưa xứng đáng dù kỳ thực đang reo vang trong bụng vì được làm lớp trưởng.

Cho đến giờ, tôi vẫn luôn nhìn thấy “bộ mặt buồn” của cô bạn lớp trưởng năm xưa xuất hiện trên nhiều dung mạo khác nhau.

Người Mỹ, người phương Tây thường tự ra tranh cử với câu nói “Hãy bầu cho tôi” và lời hứa họ sẽ làm gì sau khi được bầu. Nếu những người đi bầu thấy lời hứa của họ là hợp lý thì họ sẽ bỏ phiếu. Đấy là sự không che giấu động cơ cá nhân và sòng phẳng.

Tuy nhiên, tôi rất hiếm thấy người nào xung quanh mình công khai bày tỏ động cơ cá nhân trong khi rõ ràng một công nhân đi làm là mong muốn được lương cao, một người đang đảm nhận chức vụ tổ phó rõ ràng có mong muốn được trở thành tổ trưởng, một cô gái đăng ký dự thi sắc đẹp phải mong muốn dành được ngôi vị hoa hậu và một nghệ sĩ trên sàn diễn sẽ mong muốn được nổi tiếng.

Tuy nhiên, chúng ta luôn “không quan trọng” những gì lẽ ra là rất quan trọng. Chúng ta xấu hổ khi phải nhắc đến những “tham vọng”, trong khi tham vọng chính đáng của mỗi cá nhân sẽ tạo nên sự phát triển chung của toàn xã hội.

Những khái niệm như “tiền bạc, địa vị, danh tiếng” dường như đã từ lâu biến thành cụm từ tế nhị và nhạy cảm mà ai cũng muốn tránh nhắc đến khi chia sẻ quan điểm cá nhân. Chúng ta che giấu động cơ cá nhân bằng cách bày tỏ một động cơ khác có vẻ như quan trọng nhiều hơn như “mong muốn được chia sẻ, đóng góp và học hỏi”.

Nhiều nhà quản lý luôn thích nói một câu thế này: “Tôi chẳng muốn làm công việc lãnh đạo này đâu, giờ ai mà đứng ra làm giúp thì tôi nhường lại ngay”. Hoặc: “Tôi có muốn làm đâu, giờ rong chơi là thích nhất nhưng người ta tín nhiệm quá nên mình cũng không thể từ chối. Như thế là phụ lòng anh em”.

Những người rất muốn về hưu non đó, thậm chí khi nhận được số phiếu tín nhiệm thấp thì nhất định họ không dám từ chức chỉ vì “Tôi cũng muốn nghỉ hưu sớm cho thanh thản nhưng chỉ sợ tôi nghỉ rồi thì không biết có ai ra làm thay hay không”.

Trong một thế kỷ hội nhập và toàn cầu hóa, ranh giới cách biệt giữa các quốc gia đã bị xóa nhòa, chúng ta cũng thẳng thắn hơn, không còn như những thập niên trước, khi mà một đứa trẻ như tôi cũng phải kinh ngạc vì có một người tự ứng cử trên… tivi. Tuy nhiên, những ranh giới giữa các động cơ hành vi vẫn còn tồn tại. Có lẽ nào, tôi cần phải trao đổi thêm với tác giả Walter Mason rằng, người Việt chỉ thẳng thắn bình phẩm về động cơ hành vi của người khác chứ không đời nào muốn thẳng thắn về động cơ hành vi của chính mình.

Đọc thêm

Tổng Bí thư Tô Lâm: Sau hợp nhất, Gia Lai không chỉ lớn về quy mô mà còn mạnh về năng lực cạnh tranh Tiêu điểm

Tổng Bí thư Tô Lâm: Sau hợp nhất, Gia Lai không chỉ lớn về quy mô mà còn mạnh về năng lực cạnh tranh

Sáng 2/6, tại Gia Lai, Tổng Bí thư Tô Lâm và Đoàn công tác Trung ương đã làm việc với Ban Thường vụ Tỉnh ủy Gia Lai và Thường trực Tỉnh ủy Bình Định về triển khai thực hiện các nghị quyết, kết luận của Trung ương, việc sắp xếp tổ chức bộ máy của địa phương, công tác quốc phòng, an ninh, việc lãnh đạo thực hiện nhiệm vụ tăng trưởng kinh tế, công tác an sinh xã hội ở địa phương.
Tổng Bí thư Tô Lâm: Xây dựng văn hóa tiết kiệm, chống lãng phí trở thành “tự giác”, “tự nguyện”* Tiêu điểm

Tổng Bí thư Tô Lâm: Xây dựng văn hóa tiết kiệm, chống lãng phí trở thành “tự giác”, “tự nguyện”*

TTTĐ - Tiết kiệm và chống lãng phí không chỉ là nguyên tắc kinh tế, mà còn là thước đo đạo đức, văn hóa và bản lĩnh của mỗi cá nhân, mỗi dân tộc. Trong bài viết sâu sắc này, Tổng Bí thư Tô Lâm khẳng định: Thực hành tiết kiệm phải trở thành nếp sống hàng ngày, là trụ cột tạo nên xã hội phát triển bền vững, là giải pháp căn cơ để đất nước vượt qua khó khăn, vươn tới tự chủ, thịnh vượng và hiện đại hóa. Báo Tuổi trẻ Thủ đô trân trọng giới thiệu toàn văn nội dung bài viết “Thực hành tiết kiệm” của Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam Tô Lâm.
Không quốc gia nào hùng cường khi khoa học công nghệ yếu kém Tiêu điểm

Không quốc gia nào hùng cường khi khoa học công nghệ yếu kém

Tổng Bí thư Tô Lâm khẳng định khoa học công nghệ là chìa khóa để đạt tốc độ tăng trưởng kinh tế trên 8% vào năm 2025 và là nền tảng của một quốc gia hùng cường.
Quốc hội sẽ chất vấn về giải pháp phát triển kinh tế tư nhân Tiêu điểm

Quốc hội sẽ chất vấn về giải pháp phát triển kinh tế tư nhân

TTTĐ - Quốc hội sẽ chất vấn Bộ trưởng Bộ Tài chính về giải pháp hỗ trợ, thúc đẩy phát triển kinh tế tư nhân thành động lực quan trọng nhất của nền kinh tế...
Bài 3: Giáo dục địa phương - Cần sự linh hoạt, sáng tạo Tiêu điểm

Bài 3: Giáo dục địa phương - Cần sự linh hoạt, sáng tạo

TTTĐ - Việc sắp xếp, tổ chức lại đơn vị hành chính các cấp và xây dựng mô hình tổ chức chính quyền địa phương 2 cấp theo Kết luận số 127 của Bộ Chính trị là một chủ trương đúng đắn, mang tầm nhìn chiến lược dài hạn. Thế hệ trẻ, những người nắm giữ vận mệnh tương lai của đất nước rất cần thấm nhuần quan điểm này, để từ đó, xây dựng bản lĩnh, tư tưởng vững vàng, trở thành những “tấm lọc” trước những thông tin xuyên tạc, trái chiều của những phần tử cực đoan, đối tượng thù địch. Để có được điều đó, công tác giáo dục tư tưởng chính trị cũng như giáo dục địa phương trong trường học cần phải được coi là cấp thiết trong thời điểm hiện tại, đòi hỏi cần được triển khai linh hoạt, sáng tạo.
Bài 2: Thế hệ trẻ chủ động thích nghi, chung tay kiến tạo Tiêu điểm

Bài 2: Thế hệ trẻ chủ động thích nghi, chung tay kiến tạo

TTTĐ - TTTĐ - Để định hướng xây dựng những suy nghĩ tích cực và ứng xử văn minh, nhất là trên nền tảng số, mạng xã hội của giới trẻ, không thể không nhắc đến tâm huyết, trách nhiệm của các thầy, cô giáo với những bài học không có trong giáo án. Bằng những việc làm cụ thể nhưng đã góp phần quan trọng giáo dục chính trị, tư tưởng ở môi trường giáo dục, tạo đồng thuận xã hội từ nhận thức đúng đắn của thế hệ trẻ trước những vấn đề có ý nghĩa quan trọng của đất nước, địa phương hiện nay và bảo vệ vững chắc nền tảng tư tưởng của Đảng ngay từ trong nhà trường.
Giải pháp đột phá từ tầm nhìn sáng tạo Tiêu điểm

Giải pháp đột phá từ tầm nhìn sáng tạo

TTTĐ - Nhiều trường học ở Yên Bái đã nhạy bén chính trị, có nhiều giải pháp tuyên truyền về vấn đề sáp nhập tỉnh nhằm trang bị kiến thức, bản lĩnh cho học sinh.
Tư tưởng Hồ Chí Minh - nền tảng cho Nhà nước pháp quyền Việt Nam Tiêu điểm

Tư tưởng Hồ Chí Minh - nền tảng cho Nhà nước pháp quyền Việt Nam

Chủ tịch Hồ Chí Minh là người đặt nền móng xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam - nhà nước của Nhân dân, do Nhân dân, vì Nhân dân. Tiếp nối tư tưởng của Người, Việt Nam đang bước những bước vững chắc trong quá trình xây dựng, hoàn thiện Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa.
Bác vẫn cùng chúng cháu hành quân Tiêu điểm

Bác vẫn cùng chúng cháu hành quân

TTTĐ - Nhân dịp kỷ niệm 135 năm ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2025), Tổng Bí thư Tô Lâm có bài viết sâu sắc và xúc động, khẳng định vị thế tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh như nguồn cảm hứng bất tận, “kim chỉ Nam” cho sự nghiệp cách mạng Việt Nam trong giai đoạn phát triển mới. Báo Tuổi trẻ Thủ đô trân trọng giới thiệu toàn văn bài viết “Bác vẫn cùng chúng cháu hành quân” của Tổng Bí thư.
Thắp lửa đổi mới - Khơi dậy khát vọng - Hành động vì một Việt Nam hùng cường* Tiêu điểm

Thắp lửa đổi mới - Khơi dậy khát vọng - Hành động vì một Việt Nam hùng cường*

TTTĐ - Sáng 18/5, Bộ Chính trị, Ban Bí thư tổ chức Hội nghị toàn quốc quán triệt, triển khai thực hiện Nghị quyết số 66-NQ/TW và Nghị quyết số 68-NQ/TW của Bộ Chính trị. Tổng Bí thư Tô Lâm và các đồng chí lãnh đạo, nguyên lãnh đạo Đảng, Nhà nước tham dự hội nghị. Tại Hội nghị, Tổng Bí thư Tô Lâm đã có bài phát biểu chỉ đạo toàn diện, sâu sắc, khẳng định quyết tâm chính trị cao nhất của Đảng trong việc kiến tạo nền tảng thể chế, thúc đẩy cải cách mạnh mẽ, hiện thực hóa khát vọng phát triển đất nước nhanh, bền vững. Báo Tuổi trẻ Thủ đô trân trọng giới thiệu toàn văn bài phát biểu quan trọng này đến bạn đọc.
Xem thêm