Tag

Chuyện quái dị được kể từ miệng kẻ ngáo đá: Đại gia 7 lần vào trại điên vì “cuộn đá” (Kỳ 1)

Phóng sự 14/12/2016 22:36
aa
(TTTĐ) - "Vì tôi bảo tôi được Bồ Tát phong làm thánh sống. Nói chả ai tin nên họ cho tôi vào trại điên 7 lần rồi, nhưng tôi không điên. Do suy nghĩ của tôi người thường không hiểu nổi. Như thế là xã hội sai lầm quá”, vị đại gia từng là chủ nhiều vũ trường giảng giải cho tôi theo đúng giọng điệu “cùn” của một kẻ "ngáo đá".

Chuyện quái dị được kể từ miệng kẻ ngáo đá: Đại gia 7 lần vào trại điên vì “cuộn đá” (Kỳ 1)

(TTTĐ) - "Vì tôi bảo tôi được Bồ Tát phong làm thánh sống. Nói chả ai tin nên họ cho tôi vào trại điên 7 lần rồi, nhưng tôi không điên. Do suy nghĩ của tôi người thường không hiểu nổi. Như thế là xã hội sai lầm quá”, vị đại gia từng là chủ nhiều vũ trường giảng giải cho tôi theo đúng giọng điệu “cùn” của một kẻ "ngáo đá".

LTS: “Ma túy đá” đang khiến dư luận kinh hãi bởi nó xuất hiện cùng với những thảm án, trọng án hay “kỳ cục án” kinh dị, tàn độc nhất. Giữa Thủ đô, một chàng trai hào hoa giết người yêu chỉ vì ảo giác đã khiến anh ta nghĩ nàng chính là con yêu tinh hút máu hắn. Một đứa cắt chân chị gái tại Bệnh viện Xanh Pôn, Hà Nội. Có đứa quê Hải Phòng cắt phăng dương vật mình vứt bỏ. Có gã ở Bắc Ninh giết bố đẻ. Kẻ giết vợ. Có gã kỳ dị ở Cẩm Phả, Quảng Ninh, còn tưởng mình bị truy sát để rồi điên dại chui xuống lòng cống ngầm nhầy nhụa bùn đen và xú uế, khiến công an và bà con hết sức vất vả lôi anh ta lên… Tất cả là vì “ngáo đá” đã khiến các đối tượng lên cơn điên, cầm dao, cầm súng, biến thành ác quỷ hủy hoại chính bản thân mình rồi giết nhiều người vô tội khác.

Đại gia 7 lần vào trại tâm thần vì bị “cuộn đá”

Trong khi không ít những người nghiện thuốc phiện, heroin trơ lỳ, bất cần, thoải mái khi tiếp xúc với báo chí, thì Nguyễn Văn Huyền – một dân chơi ma túy đá, rất có ý thức “bảo vệ hình ảnh”. Ngoài những lúc lên cơn nghiện thì Huyền nói năng cực kỳ sắc sảo, khúc chiết, rất có vẻ “trí thức”. Hắn nói chuyện mà dẫn đủ sách Đông Tây Kim Cổ ra để “dạy” mọi người. Thêm nữa, Huyền là đại gia khá nổi tiếng.


Hắn nghiện ma túy đủ loại từ cần sa đến thuốc phiện, heroin, rồi đỉnh điểm là ma túy đá. Hắn bị hoang tưởng, đã 7 lần vào trại tâm thần điều trị. Vị đại gia này từng dùng đầu húc đổ cửa kính trại tâm thần đòi tự tử. Anh chị em của Huyền vốn rất có “địa vị”. Huyền có anh trai giữ chức vụ cao ở một cơ quan lớn tại Hà Nội.

Chuyện quái dị được kể từ miệng kẻ ngáo đá: Đại gia 7 lần vào trại điên vì “cuộn đá” (Kỳ 1)

Nguyễn Văn Huyền


Một anh trai khác làm lãnh đạo cấp Sở của tỉnh Hải Dương. Bản thân Huyền từng có tiền tỷ, làm chủ mấy vũ trường “khét tiếng” thành Đông. Người nhà Huyền quản lý cả một hãng taxi, thỉnh thoảng Huyền lại cắm một chiếc xe “cỏ” hoặc cắm cả chiếc Civic của anh trai để… mở tiệc “đập đá”.


Huyền táo tợn đến mức điều hành cả một lực lượng “tay dao kiếm” hùng hậu chuyên đi… dán lên các xe khách đường dài số điện thoại và tên các nhà hàng lớn dọc quốc lộ 5 của hắn, để ngầm nói với các lái xe là: “Liệu hồn mà đưa khách vào đó”. Cán bộ trại cũng thừa nhận quãng đời khét tiếng “dọc ngang nào biết trên đầu có ai” của Huyền là có thật. Huyền thở dài: “Chính trong một lần đụng trán với dân anh chị, tớ đã bị chém vào mông, vào vai, suýt chết, sẹo vẫn đây”.


Hơn chục năm trước, Huyền làm chủ một vũ trường ở trung tâm tỉnh và một vũ trường khác gần quốc lộ 5. Huyền sinh ra trong một gia đình “trâm anh thế phiệt” một thời, từng đi Bungary lao động và tu nghiệp. Bây giờ gia tộc của Huyền vẫn nổi tiếng với nhiều người thành đạt. Song, ai cũng phải ngậm ngùi khi nhìn gương mặt, nghe câu chuyện của Nguyễn Văn Huyền bây giờ. Khuôn mặt Huyền đen sạm, đôi mắt vô hồn.


Hắn bảo: “Dù tôi đi trại điên 7 lần rồi, nhưng tôi không điên. Do những suy nghĩ của tôi, người thường không hiểu nổi, cái gì không hiểu thì họ bảo tôi điên. Như thế là xã hội sai lầm quá”. Huyền giảng giải cho tôi theo đúng giọng điệu “cùn” của một kẻ nghiện: “Tôi sử dụng ma túy đá, vì nghề chơi nó cần sành điệu, dùng cỏ (cần sa), ke, lắc, đá, nó phải đủ bộ, thì mới thấy hết các tầng bậc của cảm xúc”.


Ông Lê Trung Tuấn (Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu và Hỗ trợ Tâm lý cho người nghiện ma túy Hà Nội)là người nghiên cứu chữa bệnh cho các nạn nhân hoang tưởng, điên loạn vì ma túy đá. Ông đã gặp Huyền và nhiều người gia đình anh ta. Ông Tuấn bảo: “Nếu gặp lần thứ hai, anh sẽ thấy anh ta nói chuyện lặp đi lặp lại đúng kiểu một bệnh nhân đã 7 lần vào trại điên. Nhìn vào Nguyễn Văn Huyền, người ta mới thấy sức tàn phá khủng khiếp của ma túy đá với não bộ của người ra sao”.

Chuyện quái dị được kể từ miệng kẻ ngáo đá: Đại gia 7 lần vào trại điên vì “cuộn đá” (Kỳ 1)

Ông Lê Trung Tuấn (bên trái) và Nguyễn Văn Huyền


Để bạn đọc hiểu rõ hơn tác động khủng khiếp đến sức khỏe tâm thần của loại ma túy chết người này, chúng tôi xin trích nguyên văn cuộc trò chuyện với Nguyễn Văn Huyền:


- PV: Khi sử dụng ma túy đá có gì khác những loại ma túy mà anh đã từng dùng trước đó?


- Nguyễn Văn Huyền:Heroin mình có dùng nhưng mình thấy nó chả ra gì, bù lại cái mùi của nó thì rất quyến rũ. “Đá” chơi thì nó khác, từ khi đá du nhập vào miền Bắc, tôi đã chơi (khoảng đầu những năm 2000). Trước, dân chơi truyền tai nhau bảo chơi đá vào khiến người tỉnh táo hơn. Tài liệu bây giờ lại nói chơi vào nguy hiểm tổn thương não, gây ảo giác, mất kiểm soát lý trí và hành động.


Nếu đúng như thế thì tại vì chơi quá liều thôi. Cái gì chơi quá mà chả chết, rượu lạt uống lắm cũng say, ăn quá cũng vỡ dạ dày. Chưa ai bảo ma túy đá là chất gây nghiện nguy hiểm cả (?). Nhưng sự thật là tôi đã vào trại điên 6, 7 lần gì đó để điều trị.


- Những kẻ bán ma túy đá cho anh hồi đầu, họ quảng cáo nó là chất gì và “chơi” vào thì sẽ ra sao?


- Họ bảo “đá” không gây nghiện đâu. Mình cũng thử xem nó có nghiện không, nhưng chưa đưa ra được kết luận thì đã… nghiện rồi.


- Tóm lại, cảm giác khi dùng đá của anh khác gì với các ma túy khác?


- Thuốc phiện mùi nó quyến rũ, heroin cảm giác cũng nao nao, còn đá chơi vào cực kỳ sốc. Bị “cuộn” (quá liều) đá hết sức nguy hiểm, có thể liệt dây thần kinh, liệt… dương.

“Bồ Tát hiện ra phong tôi làm thánh sống”


- Anh biết tại sao họ cho anh vào viện tâm thần đến 6 hay 7 lần rồi không?


- Vì tôi bảo tôi được Bồ Tát phong làm thánh sống. Nói chả ai tin nên tôi chán chả nói chuyện này nữa. Rõ ràng, Bồ Tát hiện ra và truyền vào suy nghĩ của tôi. Bồ Tát đẹp tuyệt vời luôn, đẹp hơn bà diễn viên đóng trong phim Tây Du Ký nhé. Bà hiện về năm 2007, khi tôi chơi thuốc lắc, chơi cả ke, cả cỏ (ke và cỏ là hai dạng ma túy) là bà hiện ra.


Bồ Tát nói: “Ta theo dõi con từ xa, con bị phụ tình, con đâm đầu vào cửa kính trại điên, con gọi điện thoại “mắng” lãnh đạo tỉnh. Đời con quá khổ như vậy mà con không kêu ca gì cả, nay ta phong con làm thánh sống để giúp cho cuộc đời không còn gian nan, độc ác, không còn những đứa chơi khăm kẻ khác”. Thế là tôi hiểu tôi được giao nhiệm vụ rồi nhé.


Bấy giờ tôi có thể nhìn xuyên qua người âm được. Tôi nghĩ, một thiên tài bây giờ mới xuất hiện như mình, làm sao người đời có thể đánh giá hết giá trị được. Kể cả người ta cho tôi vào trại điên, tôi cũng cần tha thứ cho họ. Như các ông Galille, Newston, Einstein… làm nên chuyện lớn nhưng lúc sinh thời có phải người đời đã hiểu hết cống hiến của họ đâu. Có người còn bị đưa lên giá treo cổ vì nói ngược với nhà thờ mà.


Năm 2008 tôi đi trại tâm thần lần thứ nhất. Trước khi đi tôi không gây án. Tôi gọi điện thoại chửi một đồng chí lãnh đạo tỉnh. Tôi làm vũ trường, tôi không làm gì sai, mà họ “đập chết” (dẹp) vũ trường của tôi, mấy tỉ bạc tan thành mây khói. Trước đó tôi và ông ta có quen nhau, từng uống rượu với nhau nên tôi gọi điện “trách móc” ông ta có gì sai đâu.


Tôi đã thuê lại rạp, cải tạo khu đất bỏ hoang, tạo nên một khu ăn chơi sầm uất, thế rồi công cốc. Tôi bảo, ông làm sai ông cần xin lỗi tôi, phải bồi thường tiền tỷ cho tôi. Ông ta ác hơn cả Bá Kiến, đẩy Chí Phèo xuống ao rau cần.

Chuyện quái dị được kể từ miệng kẻ ngáo đá: Đại gia 7 lần vào trại điên vì “cuộn đá” (Kỳ 1)

Nguyễn Văn Huyền hoang tưởng được Bồ Tát phong thánh sống


Liệt dương vì những trò thác loạn cùng ma túy đá


- Nghe nói “khoản đàn ông” của anh sau thời gian dùng ma túy đá bị hỏng?


- Có thể. Nhưng cách đây độ 2-3 năm, tôi nhìn thấy gái đẹp cũng không có cảm hứng gì cả. Lần đầu tiên tôi gần gũi phụ nữ là năm 1991, lúc đó ở Bungari, với một cô gái Việt. Mình yêu cô ấy mạnh mẽ, đắm say.


- Dân chơi đồn thổi, có thời điểm anh “gần gũi” nhiều cô gái trong một ngày?


- Có khi gọi năm bảy cô một lúc, chỉ làm chai rượu “vui vẻ” thôi.


- Sức khỏe tình dục của anh đã thay đổi nhiều sau khi dùng ma túy đá?


- Nó kém độ 10 năm nay, từ thời gian chơi ma túy, tình dục đã kém lắm rồi. Năm 2004 tôi mới chơi thuốc lắc, người nó cứ ẻo ẻo ra. Rồi tôi dùng heroin. Trước đó, tình dục của tôi rất tốt, sau đó suy giảm do ma túy thôi. Lúc chơi đá, tôi có cảm giác ham muốn tình dục nhiều hơn. Người bình thường còn ham muốn tình dục, huống hồ mình chơi đá vào người nó nóng hừng hực lên.


Đàn ông lẫn đàn bà dùng ma túy đá đều có xu hướng tình dục bầy đàn, có khi chơi bời cả tuần không ngủ, không mệt. Nhưng chơi như thế là tự sát, ít bữa sau là chết, là hỏng không còn cái gì…!


- Sao lại hỏng nhanh thế ?


- Nhiều kẻ sai lầm đã tìm đến ma túy để tăng khả năng tình dục. Đó là một sai lầm chết người. Hỏng đời mà cái đó cũng… ngoẻo củ tẻo luôn!


- Lần chơi tốn kém nhất của anh là như thế nào?


- Đó là lần tôi cắm xe ô tô Civic đời mới để “bay” cả bầy, xung quanh đầy gái.


- Bạn của anh có bao giờ chiêu đãi anh như vậy?


- Đời phù thịnh không ai phù suy đâu. Họ không trả ơn, mình làm cũng không cần trả ơn mà.


- Sao vợ anh lại bỏ đi?


- Con gái tôi 12 tuổi vừa đến thăm, tôi còn xúc động chưa kịp hỏi nó học lớp mấy rồi. Hồi mình ở trại điên vợ bỏ đi. Cô ấy đã lấy chồng rồi, lấy ông anh làm cùng mình hồi đó. Họ đã ngoại tình với nhau. Tin bạn mất vợ. Giờ cô ấy cấm không cho mình vào nhà. Nghiện ma túy như mình cũng có tự trọng chứ, cứ soi gương thấy sừng bị cắm trên đầu là bẻ ngay tức khắc.

* Tên nhân vật đã được thay đổi

Trần Quân

Tin liên quan

Đọc thêm

Làng chài miền Tây giữa đại ngàn Tây Nguyên Phóng sự

Làng chài miền Tây giữa đại ngàn Tây Nguyên

TTTĐ - 29 hộ dân làng chài miền Tây sống lênh đênh, trôi nổi như được “hồi sinh” giữa đại ngàn Tây Nguyên khi được Nhà nước cấp đất, hỗ trợ nơi ở ổn định trên đất liền.
Bài 5: Điểm tựa tâm linh trên đảo tiền tiêu Phóng sự

Bài 5: Điểm tựa tâm linh trên đảo tiền tiêu

TTTĐ - Tiếng chuông chùa ngân vang giữa sóng nước Trường Sa, càng giúp mỗi người cảm nhận sâu sắc hơn về chủ quyền biển đảo thiêng liêng. Những ngôi chùa ở quần đảo này chính là điểm tựa tâm linh, góp phần khẳng định, mỗi tấc đất, ngọn sóng đều thấm đẫm khát vọng chinh phục thiên nhiên, khát vọng độc lập tự chủ của người dân đất Việt.
Bài 4: Sức sống xanh giữa mặn mòi biển cả Phóng sự

Bài 4: Sức sống xanh giữa mặn mòi biển cả

TTTĐ - Đến với Trường Sa, ngoài được chứng kiến, nghe nhiều câu chuyện can trường của người lính đảo, chúng tôi còn được ngắm nhìn những bông hoa bàng vuông, cây mù u, phong ba, bão táp, cây tra xanh rì, mạnh mẽ vươn mình giữa nắng gió biển cả. Những loài cây di sản này như biểu tượng cho sức sống mãnh liệt của người lính đảo nơi đây.
Bài 3: “ Mắt biển ” không bao giờ tắt Phóng sự

Bài 3: “ Mắt biển ” không bao giờ tắt

TTTĐ - Trong suốt hơn 30 năm nay, ngọn hải đăng đảo Song Tử Tây, thuộc quần đảo Trường Sa vẫn luôn sừng sững giữa vùng biển thiêng liêng của Tổ quốc. Không chỉ ngày đêm chiếu sáng, soi đường dẫn lối cho tàu thuyền qua lại an toàn mà hải đăng còn đánh dấu tọa độ, làm điểm tựa cho ngư dân khi ra biển Đông đánh bắt hải sản, là cột mốc khẳng định chủ quyền biển, đảo của đất nước Việt Nam.
Bài 2: Lớp học đặc biệt giữa trùng khơi sóng gió Phóng sự

Bài 2: Lớp học đặc biệt giữa trùng khơi sóng gió

TTTĐ - Đặt chân lên xã Song Tử Tây, Sinh Tồn, huyện Trường Sa, tỉnh Khánh Hoà, chúng tôi không khỏi ngỡ ngàng trước những điều đặc biệt nơi đây. Giữa biển khơi mênh mông là quần đảo có những lớp học và người thầy đang ngày đêm ươm mầm xanh tương lai cho đất nước.
Những “cột mốc sống” ở Trường Sa Phóng sự

Những “cột mốc sống” ở Trường Sa

TTTĐ - Đến với huyện Trường Sa, tỉnh Khánh Hoà, chúng tôi cảm nhận thấy không chỉ có con người ở đây mà mỗi tấc đất, sải biển, công trình trên đảo cũng chính là những “cột mốc sống” khẳng định chủ quyền của Tổ quốc nơi tiền tiêu. Tất cả sự hiện diện nơi đầu sóng ngọn gió này đều giữ trọng trách lớn lao, giữ cho đảo vững, bờ yên.
Những người lính quân hàm xanh vững vàng nơi biên cương Phóng sự

Những người lính quân hàm xanh vững vàng nơi biên cương

TTTĐ - Nơi “cổng trời” biên giới, tiếng chim kêu ríu rít, những chồi non bắt đầu nảy lộc, báo hiệu một mùa Xuân nữa lại về, nhưng với cán bộ, chiến sĩ Đồn Biên phòng Đăk Blô, xã Đăk Blô, huyện Đăk Glei (tỉnh Kon Tum) đây là thời điểm phải căng mình, vững vàng tay súng để bảo vệ từng tấc đất biên cương.
Hương Tết "làng" chổi đót Phóng sự

Hương Tết "làng" chổi đót

TTTĐ - Nằm sâu trong con hẻm nhỏ quanh chợ Bình Tiên (Quận 6, TP Hồ Chí Minh), có những người dù đã vào độ tuổi xế chiều nhưng vẫn luôn miệt mài dệt lên từng bó chổi, mặc cho bụi bặm và sự mai một của thời gian. Mỗi dịp Tết đến, "làng" chổi đót nơi đây ngoài sự tất bật để kịp những đơn hàng, công việc này còn là cả những ký ức, nó mang theo giá trị truyền thống vượt thời gian.
Bài 4: Gửi niềm tin, yêu thương ở lại Phóng sự

Bài 4: Gửi niềm tin, yêu thương ở lại

TTTĐ - Trong những năm qua, thành phố Hà Nội đã không ngừng quan tâm, hỗ trợ, dành trọn niềm tin, tình yêu đối với Trường Sa. Một trong các hoạt động ý nghĩa đó là việc xây dựng và trao tặng các công trình nhà khách, nhà văn hóa, những món quà thiết thực, góp phần làm phong phú đời sống vật chất, tinh thần của cán bộ, chiến sĩ và Nhân dân trên các đảo.
Bài 3: Vững vàng cánh sóng Ra đa Phóng sự

Bài 3: Vững vàng cánh sóng Ra đa

TTTĐ - Nhiệm vụ “vạch nhiễu tìm thù” luôn gắn liền với thử thách, hiểm nguy, bởi yêu cầu nhiệm vụ đặt ra ngày càng cao, trong khi khí hậu, thời tiết khắc nghiệt thế nhưng những “mắt thần” ngày đêm vẫn tỏ, vươn xa cánh sóng, khép kín trường Ra đa bảo vệ vững chắc biển trời nơi tiền tiêu Trường Sa.
Xem thêm