Viết tiếp khát vọng từ những giới hạn
Phát cơm, bánh tiếp sức các lực lượng phục vụ tổng hợp luyện A80 Truyền tri thức, nuôi dưỡng ước mơ, tiếp sức tương lai |
Hai gương mặt tiêu biểu này được lựa chọn tham gia chương trình “Tỏa sáng nghị lực Việt” năm 2025 do Trung ương Hội Liên hiệp Thanh niên Việt Nam, Hội Thanh niên khuyết tật Việt Nam phối hợp với Công ty TNHH TCP Việt Nam tổ chức, chứng minh rằng: Giới hạn không thể ngăn được khát vọng và khát vọng chính là sức mạnh để họ viết tiếp hành trình sống đẹp.
Cô gái “khớp cứng” với trái tim không khuất phục
Sinh năm 1998, mang trong mình căn bệnh cứng khớp hai đầu gối và bàn chân, Trần Thị Mai Anh từng tưởng rằng cánh cửa cuộc đời sẽ khép lại ngay từ thuở nhỏ. Bàn tán của hàng xóm, ánh mắt tò mò, những lời ngăn cản “con bé khuyết tật đòi đi học xa nhà” đã bủa vây quanh cô nhưng Mai Anh chọn cách bước tiếp.
![]() |
Cô gái khuyết tật Trần Thị Mai Anh |
Được gia đình ủng hộ, cô theo học trường Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn (Đại học Quốc gia Hà Nội), ngành Công tác xã hội. Không chỉ hoàn thành 4 năm đại học với tấm bằng loại giỏi, Mai Anh còn liên tục giành học bổng, trong đó có học bổng K-T danh giá. Với cô, tri thức không chỉ là con đường thoát khỏi mặc cảm mà còn là cây cầu đưa người khuyết tật đến gần hơn với xã hội.
![]() |
Trần Thị Mai Anh được tuyên dương danh hiệu Thanh niên tiên tiến làm theo lời Bác |
Cô gái khuyết tật Mai Anh gửi gắm thông điệp: “Thông qua chương trình “Toả sáng nghị lực Việt”, tôi mong xã hội sẽ có cái nhìn thiện cảm hơn về người khuyết tật, bên cạnh đó là xóa bỏ mọi rào cản, thách thức giúp người khuyết tật hòa nhập với cộng đồng. Tôi muốn truyền tải năng lượng tích cực và sự tự tin cho các bạn, dám nghĩ, dám làm, tạo nên những hình ảnh mới về người khuyết tật trong mắt mọi người. Tôi sẽ không ngừng học hỏi, cố gắng để hỗ trợ cộng đồng và hi vọng rằng, chất lượng cuộc sống của người khuyết tật ngày càng nâng cao và cải thiện hơn”. |
Mai Anh từng thực tập tại Viện Nghiên cứu phát triển cộng đồng (ACDC), tham gia các hoạt động hỗ trợ người yếu thế, rồi làm việc tại Nghị lực sống và Imagtor, những tổ chức, doanh nghiệp xã hội dành cho người khuyết tật. Tưởng chừng con đường sự nghiệp đã ổn định, cô gái trẻ lại bất ngờ lựa chọn quay về quê hương khởi nghiệp với Hợp tác xã sản xuất, chế biến, thương mại và dịch vụ Nhật Khuê.
Tháng 9/2024, hợp tác xã ra đời với khát vọng tạo việc làm cho người khuyết tật, biến khó khăn thành cơ hội. Khi bão Yagi đổ bộ, ảnh hưởng rất lớn đến nguồn lực và hoạt động của hợp tác xã ngay những ngày đầu còn non trẻ, thay vì gục ngã, Mai Anh cùng cộng sự đã biến nơi sản xuất thành bếp ăn dã chiến, phát hàng nghìn suất ăn miễn phí, trao nhu yếu phẩm cho người dân vùng lũ. “Khó khăn giúp tôi hiểu rõ hơn giá trị của việc sống vì cộng đồng”, Mai Anh chia sẻ.
Giờ đây, ở tuổi 27, cô gái nhỏ bé ngày nào đã trở thành giám đốc hợp tác xã, tham gia Chấp hành Hội Liên hiệp Phụ nữ tại địa phương. Từ một người từng e dè, ngại ra ngoài, Mai Anh đã trở thành hình ảnh của sự tự tin, bản lĩnh. Cô mong muốn xã hội nhìn người khuyết tật bằng ánh mắt trân trọng, bình đẳng và khẳng định: “Tôi sẽ không ngừng học hỏi để tiếp tục hỗ trợ cộng đồng. Tôi tin rằng người khuyết tật có thể làm được nhiều điều ý nghĩa nếu được trao cơ hội”.
![]() |
Cô gái khuyết tật vinh dự khi được đứng vào hàng ngũ của Đảng |
Từ bóng tối đôi mắt đến ánh sáng nghị lực
Nếu hành trình của Mai Anh là câu chuyện vượt lên bệnh tật để lập thân, lập nghiệp thì Trịnh Hữu Đạt (sinh năm 1999, Hà Nội) lại là minh chứng cho niềm tin bất diệt của những người khiếm thị.
Mang căn bệnh viêm võng mạc sắc tố từ nhỏ, đôi mắt của Đạt gần như không nhìn thấy ánh sáng. Không chỉ mình cậu, người chị gái cũng mắc chung căn bệnh ấy. Gia đình đã chạy chữa khắp nơi nhưng lời chẩn đoán duy nhất luôn là không thể chữa trị. Suốt 7 năm đầu đời, Đạt sống trong khoảng tối, không đến trường, không bạn bè, không ước mơ.
![]() |
Mai Anh tích cực hoạt động vì cộng đồng |
Bước ngoặt đến khi cậu được gửi vào trường khiếm thị ở tỉnh Phú Thọ rồi tiếp tục học tại Thái Nguyên. Tại đây, Đạt tìm thấy niềm vui trong thể thao, đặc biệt là cờ vua, môn thể thao đòi hỏi trí tuệ và bản lĩnh. Những ván cờ đã mở ra cho cậu một thế giới khác, thế giới của tư duy, sự tự tin và khát vọng chiến thắng.
Năm 17 tuổi, Đạt đặt chân đến Thủ đô Hà Nội, nơi thử thách nhưng cũng đầy cơ hội. Vừa học, vừa làm, vừa tập luyện, chàng trai khiếm thị tự nuôi sống bản thân và nuôi dưỡng ước mơ. Năm 22 tuổi, cậu mở cơ sở massage dành cho người khiếm thị. Từ vài chiếc giường nhỏ ban đầu, cơ sở nay đã tạo việc làm cho gần chục người đồng cảnh ngộ.
![]() |
Bạn trẻ Trịnh Hữu Đạt thi đấu cờ vua |
Thành công nối tiếp thành công, năm 23 tuổi, Đạt vô địch giải cờ vua người khuyết tật quốc gia, được gọi vào đội tuyển Việt Nam dự ASEAN Para Games. Hai kỳ đại hội thể thao khu vực, cậu giành nhiều huy chương và mang về niềm tự hào cho Tổ quốc. Đặc biệt, trên hành trình ấy, cậu còn tìm thấy người bạn đời đồng hành, cũng là một vận động viên cờ vua khiếm thị. “Vạch xuất phát không quyết định đích đến của chúng ta”, Đạt nhắn nhủ. Với chàng trai khiếm thị, điều quan trọng nhất là niềm tin và sự kiên trì. Cậu tin rằng, mỗi người dù ở trong hoàn cảnh nào, cũng có thể làm nên những điều tốt đẹp cho chính mình và cộng đồng.
![]() |
Chàng trai khiếm thị giành nhiều huy chương trong kỳ thể thao dành cho người khuyết tật |
Điểm chung của Mai Anh và Hữu Đạt là họ đều chọn không đầu hàng số phận. Nếu Mai Anh khẳng định vị thế của người khuyết tật trong lĩnh vực kinh tế - xã hội, thì Hữu Đạt chứng minh rằng thể thao và khởi nghiệp cũng có thể mở ra con đường hòa nhập. Họ đã và đang làm được điều quan trọng hơn cả là truyền cảm hứng. Câu chuyện của Mai Anh khiến nhiều người tin rằng, khuyết tật không đồng nghĩa với bất lực. Hành trình của Đạt giúp cộng đồng nhận ra bóng tối đôi mắt không thể che lấp ánh sáng ý chí.
Cuộc đời không đo bằng những gì ta thiếu, mà bằng cách ta vươn lên từ những thiếu hụt ấy. Hành trình của Mai Anh và Hữu Đạt là minh chứng rằng, nghị lực có thể biến giới hạn thành sức mạnh, biến bóng tối thành ánh sáng, biến nỗi đau thành động lực và chính họ, bằng khát vọng sống, cống hiến, đã viết tiếp những trang đời đẹp đẽ, truyền cảm hứng cho cộng đồng rằng mỗi con người đều có thể vượt lên số phận để tỏa sáng theo cách của riêng mình.
Chàng trai khiếm thị Trịnh Hữu Đạt chia sẻ: “Nhìn lại hành trình 26 năm đã trải qua, tôi nhận ra cuộc sống luôn rộng mở cho tất cả mọi người, dù bạn là ai, bạn thế nào. Chỉ cần bạn có niềm tin vào cuộc sống, đủ kiên trì và chịu khó, hãy nỗ lực để bản thân chúng ta tốt hơn mỗi ngày. Đừng bận tâm đến vạch xuất phát của bạn thấp như thế nào, bất lợi ra sao, hãy cứ tiến lên phía trước, hãy nhìn vào vạch đích mà ta muốn hướng tới. Bạn hãy nhớ và cùng tôi lan tỏa thông điệp này nhé: Vạch xuất phát không quyết định đích đến của chúng ta!”. |
Tin liên quan
Đọc thêm

Từ nét mực Thiên Long đến Chia sẻ cùng thầy cô

Giảng viên xinh đẹp thiết kế "Áo dài 34 tỉnh, thành"

Á khôi hiểu rõ chính mình, tự tin toả sáng

Yêu Tổ quốc bắt đầu từ sống đẹp mỗi ngày

Cảnh sát cơ động Hà Nội trả lại tài sản cho người đánh rơi tại sự kiện A80

Cô gái khiếm thị và bản tình ca cuộc đời

Ngọn lửa nghị lực từ đất Sen Hồng

Cô gái trẻ kể chuyện lịch sử giữa lòng Hà Nội

Nét đẹp bản lĩnh của nữ chiến sĩ Công an Thủ đô
