Tag

Vụ án mạng kinh hoàng và câu chuyện nhà ngoại cảm "vạch mặt" kẻ sát nhân bí hiểm (kỳ 1)

Phóng sự 27/02/2017 08:00
aa
Bị kẻ sát nhân xuống tay giết hại khi vừa tròn 12 tuổi, cháu Lê Thị Q. chết oan uổng nên linh hồn vẫn còn lấn khuất trong nhà, nhung nhớ mẹ hiền. Ngày Q. mất, mẹ cô bé có linh cảm lạ thường, chạy đi tìm con khắp nơi, đến khi nhận ra xác con gái mình, chị như điên dại....

Vụ án mạng kinh hoàng và câu chuyện nhà ngoại cảm

Cho đến tận những ngày này, khi nấm mộ của cô con gái duy nhất Lê Thị Q. đã xanh rì cỏ mọc và cái chết kinh hoàng, thương tâm của cháu đã bớt xôn xao trên những con ngõ nhỏ, chị Lê Thị Cúc, 47 tuổi, trú tại thôn 1, xã Xuân Trạch, huyện Bố Trạch, tỉnh Quảng Bình vẫn chưa nguôi ngoai hết nỗi đau.

Ngồi kể lại cho chúng tôi nghe toàn bộ câu chuyện đau lòng ấy, chị liên tục phải dừng lại bởi những tiếng khóc nấc tắc nghẹn.

Chị bảo: “Cháu Q. bị giết hại tàn nhẫn khi mới 12 tuổi đầu nên cháu thiêng lắm.... Đã hai năm trôi qua như dường như đâu đó trong căn nhà này, tui vẫn như thấy linh hồn cháu còn lẩn khuất đầy u uẩn, đau đớn”.

Buổi chiều định mệnh

Chị Nguyễn Thị Cúc sinh năm 1970 trong một gia đình nông dân nghèo đông con, có tới 10 anh chị em. Thuở thanh xuân, chị là một thiếu nữ đẹp, thùy mị, nết na, lại chịu thương chịu khó nên cũng lắm chàng trai theo đuổi nhưng chị chẳng ưng ý ai.

Đến lúc tuổi xuân qua đi, quá lứa nhỡ thì, chị đành đi kiếm một đứa con ngoài giá thú những mong nương tựa lúc tuổi già. Năm 2002, chị sinh một bé gái. Lấy họ mẹ, chị đặt tên cho bé là Lê Thị Q.

Ở cái vùng quê nghèo miền sơn cước còn nặng nề tư tưởng phong kiến ấy, việc không chồng mà chửa kinh hoàng lắm. Cả làng dè bỉu chị. Kệ! Chị nuốt nước mắt nuôi con.

Để kiếm đủ tiền nuôi con ăn học, chị Cúc quần quật làm việc từ sáng đến khuya, không nề hà bất cứ việc gì. Thương cảnh chị Cúc một mẹ một con không có nơi ở, một người bà con khi chuyển chỗ ở đã để lại cho chị mảnh đất và căn nhà xập xệ bây giờ.

Ơn giời, cháu Q. ngay từ nhỏ đã biết thương mẹ. Cháu vừa học giỏi, vừa chăm chỉ làm lụng đỡ đần mẹ. Sáu năm liền, cháu là học sinh giỏi xuất sắc toàn diện, là tấm gương vượt khó học giỏi của nhà trường.

Biết gia cảnh nhà mình khốn khó, mẹ lại thường xuyên đau ốm, bệnh tật, cháu Q. toàn mặc quần áo cũ của các chị họ thải ra. Chiếc xe đạp cũ rích hàng ngày cháu đi đến trường cũng là chiếc xe của người bác họ thải loại.

Vụ án mạng kinh hoàng và câu chuyện nhà ngoại cảm
Cháu Q. chăm tốt nên con bò nhà nước cho mẹ con chị xóa đói giảm nghèo lớn nhanh như thổi (Ảnh minh họa)

Mấy năm trước, Nhà nước cho mẹ con chị một con bò con để xóa đói giảm nghèo. Cháu Q. chăm kỹ lắm nên con bò lớn nhanh như thổi. Hai năm sau, nó đẻ được một bò con. Hàng ngày, ngoài giờ đến trường học, cháu Q. dắt đôi bò đi chăn.

Chị Cúc kể: “Buổi trưa hôm xảy ra án mạng, cháu Q. về khoe với tôi mới phát hiện được khu vực trên đồi có nhiều cỏ, lại có nhiều rau má. Vừa trông coi bò, cháu vừa hái được mớ rau má đưa về cho mẹ nấu canh.

Ăn cơm trưa xong, cháu đưa bò đi chăn tiếp. Trước lúc đi, cháu còn bảo chiều nay sẽ hái rau má cho cậu nó. Vậy mà…”. Chị Cúc nghẹn ngào.

Buổi chiều hôm ấy, ngày 9 tháng 2 năm 2014, trời đã nhọ mặt người mà vẫn chưa thấy con dắt bò về, chị Cúc thấy ruột nóng như lửa đốt.

Chị tất tả đi tìm. Chạy lên quả đồi ven đường Hồ Chí Minh nhánh Đông gần khu vực Di tích lịch sử sân bay dã chiến Khe Gát, chị chỉ thấy mẹ con đôi bò đang nhẩn nha gặm cỏ.

Chị chạy khắp đồi tìm con không thấy. Cất tiếng gọi con đến lạc giọng chỉ thấy tiếng dội lại từ vách núi.

Trong màn sương giăng ảo mờ, chị chợt nhìn thấy thoáng một bóng áo trắng chạy trước mặt rồi vụt biến mất.

Chị chợt rùng mình, xương sống lưng ớn lạnh. Linh cảm có chuyện chẳng lành, chị bước thấp bước cao chạy hồng hộc về thôn kêu cứu.

Nghe tin từ loa phát thanh xã, cả thôn nháo nhác chia nhau mọi ngả lùng sục. Đèn pin quét loang loáng, sáng cả một vạt rừng. Tiếng gọi ồi ồi vang dậy cả núi đồi.

Vụ án mạng kinh hoàng và câu chuyện nhà ngoại cảm

Những câu chuyện rùng rợn về nhân quả, nghiệp báo - Kỳ 4: Hậu vận bi thương của gia đình 3 đời làm nghề đồ tể

Anh Nguyễn Văn Điền, 42 tuổi, em rể chị Cúc kể lại: “Lúc tôi cùng mọi người đang rọi đèn từng bụi cỏ, gốc cây để tìm cháu Q. thì bỗng nghe tiếng kêu thất thanh: “Cháu nó đây rồi”.

Tôi vội chạy nhanh lại chỗ tiếng kêu thì thấy cảnh tượng thật kinh hoàng. Dưới rãnh đất bên vệ đường, khuất sau lùm cỏ dại, cháu tôi nằm co quắp, úp mặt xuống đất. Máu chảy lênh láng, nhuốm đỏ cả một vạt đất.

Cháu bị hung thủ dùng đá to đánh vào gáy và đầu. Trên phần đầu bên phải có một vết thương khá sâu khiến máu chảy tràn ra cả mặt. Sau gáy cũng có vài vết thương do đá đập.

Trên người cháu còn in hằn dấu thâm tím của năm ngón tay. Trong hai túi áo của cháu, hai bó rau má vẫn còn nguyên nhưng dính đầy máu. Cách đó khoảng năm mươi mét, chiếc xe đạp bị nhét dưới cống sâu”.

Trước cái chết oan khốc của đứa trẻ nổi tiếng ngoan ngoãn, học giỏi, người dân địa phương kéo đến chật cứng cả khu đồi.

Nhiều người không cầm được nước mắt thương cảm. Ai cũng bức xúc lên án kẻ giết người nhẫn tâm. Anh Điền liền gọi điện báo công an huyện và gọi thêm người thân đến bảo vệ hiện trường.

Anh nghẹn ngào kể: “Một số người dân nói chúng tôi bồng cháu về nhà nhà kẻo lạnh tội nghiệp nhưng tôi không nghe.

Mấy anh em tôi phải nhờ một số người dùng bạt vây quanh để bảo vệ hiện trường đến khi công an đến khám nghiệm.

Buổi sáng hôm đó, thấy cháu Q. chăn đôi bò trên đồi, sợ cháu là con gái, ở một mình nơi vắng vẻ như vậy, dễ bị ma quỷ bắt vía, tui đã định gọi cháu về.

Nhưng lại nghĩ mình lo những điều không đâu, mê tín dị đoan nên thôi. Ai ngờ, quỷ ma đâu chẳng thấy, cuối cùng cháu lại bị giết hại một cách tàn độc bởi con người.

Lúc tìm được thi thể cháu, hai bên túi chiếc áo khoác vẫn còn nguyên hai bó rau má, cháu hái cho tui. Thương quá.

Trước khi đem bỏ số rau kia, tui khấn vong hồn cháu, coi như người cậu này đã nhận tấm lòng thơm thảo của cháu”.

VỤ ÁN MẠNG KINH HOÀNG VÀ CÂU CHUYỆN KỲ LẠ VỀ KẺ SÁT NHÂN BỊ LỘ DIỆN BỞI NHÀ NGOẠI CẢM

Đám tang cháu Q. là đám tang đông lịch sử ở Xuân Trạch

Tội ác phơi bày

Nghe tin con mình bị giết, chị Lê Thị Cúc khóc thét lên rồi lăn đùng ra đất ngất xỉu. Suốt mấy ngày chị nằm mê man trên giường, không ăn không uống gì.

Mỗi khi tỉnh dậy, chị lại la hét kêu khóc vật vã rất tội nghiệp. Từ nhà chị Cúc ra nghĩa địa, nơi chôn cất thi thể cháu Q. không bao xa, nhưng chị không thể nào đủ sức đi qua chặng đường ngắn ngủi, thắp lên mộ con nén hương.

Anh Lê Văn Kỳ, anh ruột chị Cúc, ngậm ngùi: “Từ khi con bé bị giết thảm, em gái tui đau đớn quá, sút mất 10kg. Sức khỏe em gái tui vốn đã không tốt, nhiều bệnh tật, nay lại thêm một cú sốc quá lớn, nên kiệt quệ cả thể chất lẫn tinh thần.

Gia đình tui có tất cả mười anh chị em, hoàn cảnh ai cũng còn khó khăn, nhưng vẫn cắt cử mỗi ngày hai người thay nhau túc trực, chăm sóc lo cơm cháo cho Cúc và hương khói cho cháu.

Vừa động viên tinh thần, vừa giúp đỡ công việc, nhưng quan trọng hơn là phải theo sát, không để Cúc vì quá quẫn trước cái chết thương tâm của con mà làm điều dại dột.

Bởi vì trước đó, chỉ sơ sểnh một chút, gia đình không tìm thấy em gái tui đâu cả. Cả nhà hoảng hồn, nháo nhác đi tìm, mới phát hiện Cúc ra ngồi thất thần bên mộ cháu Q.

Thấy người nhà ra, Cúc lẩn trốn, không muốn gặp. Từ đó, chúng tôi không dám rời Cúc nửa bước.

Đám tang cháu Q. là một đám tang lịch sử trong vùng. Người dân ở các thôn lân cận khi hay tin, mặc dù không quen biết, nhưng thương cảm đứa trẻ giỏi giang, chăm chỉ, hiếu thảo lại chết oan khuất, đều đến thắp cho cháu nén hương, đưa tiễn một đoạn đường, để vong hồn cháu phần nào được an ủi".

Mời độc giả đọc trọn bộ serie truyện Những câu chuyện rùng rợn về nhân quả, nghiệp báo tại đây

Tin liên quan

Đọc thêm

Làng chài miền Tây giữa đại ngàn Tây Nguyên Phóng sự

Làng chài miền Tây giữa đại ngàn Tây Nguyên

TTTĐ - 29 hộ dân làng chài miền Tây sống lênh đênh, trôi nổi như được “hồi sinh” giữa đại ngàn Tây Nguyên khi được Nhà nước cấp đất, hỗ trợ nơi ở ổn định trên đất liền.
Bài 5: Điểm tựa tâm linh trên đảo tiền tiêu Phóng sự

Bài 5: Điểm tựa tâm linh trên đảo tiền tiêu

TTTĐ - Tiếng chuông chùa ngân vang giữa sóng nước Trường Sa, càng giúp mỗi người cảm nhận sâu sắc hơn về chủ quyền biển đảo thiêng liêng. Những ngôi chùa ở quần đảo này chính là điểm tựa tâm linh, góp phần khẳng định, mỗi tấc đất, ngọn sóng đều thấm đẫm khát vọng chinh phục thiên nhiên, khát vọng độc lập tự chủ của người dân đất Việt.
Bài 4: Sức sống xanh giữa mặn mòi biển cả Phóng sự

Bài 4: Sức sống xanh giữa mặn mòi biển cả

TTTĐ - Đến với Trường Sa, ngoài được chứng kiến, nghe nhiều câu chuyện can trường của người lính đảo, chúng tôi còn được ngắm nhìn những bông hoa bàng vuông, cây mù u, phong ba, bão táp, cây tra xanh rì, mạnh mẽ vươn mình giữa nắng gió biển cả. Những loài cây di sản này như biểu tượng cho sức sống mãnh liệt của người lính đảo nơi đây.
Bài 3: “ Mắt biển ” không bao giờ tắt Phóng sự

Bài 3: “ Mắt biển ” không bao giờ tắt

TTTĐ - Trong suốt hơn 30 năm nay, ngọn hải đăng đảo Song Tử Tây, thuộc quần đảo Trường Sa vẫn luôn sừng sững giữa vùng biển thiêng liêng của Tổ quốc. Không chỉ ngày đêm chiếu sáng, soi đường dẫn lối cho tàu thuyền qua lại an toàn mà hải đăng còn đánh dấu tọa độ, làm điểm tựa cho ngư dân khi ra biển Đông đánh bắt hải sản, là cột mốc khẳng định chủ quyền biển, đảo của đất nước Việt Nam.
Bài 2: Lớp học đặc biệt giữa trùng khơi sóng gió Phóng sự

Bài 2: Lớp học đặc biệt giữa trùng khơi sóng gió

TTTĐ - Đặt chân lên xã Song Tử Tây, Sinh Tồn, huyện Trường Sa, tỉnh Khánh Hoà, chúng tôi không khỏi ngỡ ngàng trước những điều đặc biệt nơi đây. Giữa biển khơi mênh mông là quần đảo có những lớp học và người thầy đang ngày đêm ươm mầm xanh tương lai cho đất nước.
Những “cột mốc sống” ở Trường Sa Phóng sự

Những “cột mốc sống” ở Trường Sa

TTTĐ - Đến với huyện Trường Sa, tỉnh Khánh Hoà, chúng tôi cảm nhận thấy không chỉ có con người ở đây mà mỗi tấc đất, sải biển, công trình trên đảo cũng chính là những “cột mốc sống” khẳng định chủ quyền của Tổ quốc nơi tiền tiêu. Tất cả sự hiện diện nơi đầu sóng ngọn gió này đều giữ trọng trách lớn lao, giữ cho đảo vững, bờ yên.
Những người lính quân hàm xanh vững vàng nơi biên cương Phóng sự

Những người lính quân hàm xanh vững vàng nơi biên cương

TTTĐ - Nơi “cổng trời” biên giới, tiếng chim kêu ríu rít, những chồi non bắt đầu nảy lộc, báo hiệu một mùa Xuân nữa lại về, nhưng với cán bộ, chiến sĩ Đồn Biên phòng Đăk Blô, xã Đăk Blô, huyện Đăk Glei (tỉnh Kon Tum) đây là thời điểm phải căng mình, vững vàng tay súng để bảo vệ từng tấc đất biên cương.
Hương Tết "làng" chổi đót Phóng sự

Hương Tết "làng" chổi đót

TTTĐ - Nằm sâu trong con hẻm nhỏ quanh chợ Bình Tiên (Quận 6, TP Hồ Chí Minh), có những người dù đã vào độ tuổi xế chiều nhưng vẫn luôn miệt mài dệt lên từng bó chổi, mặc cho bụi bặm và sự mai một của thời gian. Mỗi dịp Tết đến, "làng" chổi đót nơi đây ngoài sự tất bật để kịp những đơn hàng, công việc này còn là cả những ký ức, nó mang theo giá trị truyền thống vượt thời gian.
Bài 4: Gửi niềm tin, yêu thương ở lại Phóng sự

Bài 4: Gửi niềm tin, yêu thương ở lại

TTTĐ - Trong những năm qua, thành phố Hà Nội đã không ngừng quan tâm, hỗ trợ, dành trọn niềm tin, tình yêu đối với Trường Sa. Một trong các hoạt động ý nghĩa đó là việc xây dựng và trao tặng các công trình nhà khách, nhà văn hóa, những món quà thiết thực, góp phần làm phong phú đời sống vật chất, tinh thần của cán bộ, chiến sĩ và Nhân dân trên các đảo.
Bài 3: Vững vàng cánh sóng Ra đa Phóng sự

Bài 3: Vững vàng cánh sóng Ra đa

TTTĐ - Nhiệm vụ “vạch nhiễu tìm thù” luôn gắn liền với thử thách, hiểm nguy, bởi yêu cầu nhiệm vụ đặt ra ngày càng cao, trong khi khí hậu, thời tiết khắc nghiệt thế nhưng những “mắt thần” ngày đêm vẫn tỏ, vươn xa cánh sóng, khép kín trường Ra đa bảo vệ vững chắc biển trời nơi tiền tiêu Trường Sa.
Xem thêm