Tag

Hồi ức phố xưa nhà cũ...

Người Hà Nội 11/10/2024 12:05
aa
TTTĐ - Trở lại Hà Nội trong sớm Thu tháng 10 nắng tươi vàng, tôi chợt thấy chạnh lòng khi trông thấy khu nhà tập thể cũ xưa kia đang nép mình giữa vô vàn cao ốc. Phía sau những bức tường vàng của khu tập thể xưa là cả dòng chảy hồi ức tuổi thơ vẫn luôn vẹn nguyên đong đầy như đang chờ đợi người con phương xa trở về hoài niệm.
Soi tìm những hồi ức Vẹn nguyên những hồi ức về ngày tiếp quản Thủ đô Cùng nhà thơ Huỳnh Mai Liên ngắm "Phố xưa" Hà Nội

Những ngày xưa cũ, khu tập thể không chỉ là nơi để ở mà còn là cả thế giới của tôi, nhỏ bé mà tràn đầy sự sống. Hành lang dài hun hút từng là con đường phiêu lưu của lũ trẻ chúng tôi, nơi những trò chơi đuổi bắt diễn ra không ngớt.

Cầu thang chung, bếp chung, thậm chí là những câu chuyện hàng xóm nghe từ xa, tất cả đều gắn kết từng gia đình lại với nhau. Mỗi buổi sáng, tiếng chổi quét lá, tiếng mở cửa ban công kẽo kẹt đã như nhịp đồng hồ của khu tập thể, đều đặn và quen thuộc.

Hồi ức phố xưa nhà cũ

Những khu tập thể cũ luôn gợi cho người ta cảm giác hoài niệm, yên bình rất lạ. Một không gian như được tách biệt khỏi xô bồ thành thị ngoài kia, chỉ toàn ríu rít tiếng cười, câu chuyện xóm giềng thân tình êm ả (Ảnh: ST)

Bước chân qua hành lang khu tập thể cũ, tôi như nghe thấy những âm thanh mơ hồ của quá khứ vọng lại. Đó không chỉ là tiếng bước chân, tiếng cười đùa hay lời thì thầm trao nhau của những gia đình sống trong những căn hộ nhỏ chật chội. Đó là nhịp thở của thời gian, lặng lẽ đọng lại trên từng bức tường vàng loang lổ, từng mảng rêu phong bám trên các bậc cầu thang và cả trên những cánh cửa gỗ đã mòn theo năm tháng.

Tôi không thể ngăn mình nhớ về những buổi sáng thu, khi lá vàng rơi đầy sân, gió heo may se lạnh len lỏi qua từng kẽ tay. Khu tập thể xưa giờ đã khác đi nhiều, nhưng hương hoa sữa vẫn còn đó, dù không còn nồng nàn như những năm tháng cũ.

Hồi ức phố xưa nhà cũ...

Ngày ấy, mẹ tôi thường bận rộn trong căn bếp nhỏ xíu với những món ăn đơn giản mà đong đầy tình cảm. Còn bố tôi ngồi lặng lẽ trên ban công, tay cầm ly trà nóng, ánh mắt trầm tư nhìn về một nơi xa xôi nào đó. Trong không gian bé nhỏ ấy, chưa bao giờ thiếu đi tình yêu thương và sự gắn bó.

Căn hộ chật chội, nhưng tiếng cười, tiếng nói của gia đình và hàng xóm thân thiết vẫn luôn đủ đầy, ấm áp. Khi đó, mỗi bức tường, mỗi hành lang đều là nơi gắn kết các gia đình lại với nhau, là nơi mà tình cảm hàng xóm không chỉ dừng lại ở lời chào, mà còn là sự sẻ chia trong từng bữa cơm, từng câu chuyện nhỏ của cuộc sống.

Hồi ức phố xưa nhà cũ
Những bức tường, dãy hành lang, ban công... trầm mặc im lìm qua nhiều năm. Dẫu màu sắc tàn phai, từng viên gạch, lớp vôi vẫn ngày ngày ôm trọn hồi ức, quá khứ của hàng trăm nghìn con người từng đến và đi; Chờ đợi một ngày bóng dáng thân quen trở về, đánh thức lại những kỷ niệm ngủ quên (Ảnh: ST)

Quay lại khu tập thể, sau bao năm xa cách, tôi không khỏi cảm thấy xót xa trước sự đổi thay của không gian từng gắn bó với mình. Những cánh cửa gỗ đã được thay mới, nhiều căn hộ giờ đây trở nên im lìm, vắng lặng.

Những khuôn mặt thân quen của ngày xưa giờ đã phần lớn rời xa nơi này. Những cuộc trò chuyện từ ban công này đến ban công kia đã lùi vào dĩ vãng. Tôi cảm giác như đang chông chênh đứng giữa hai thế giới: Một thế giới đầy ắp ký ức và một thế giới thực tại lạnh lùng với những đổi thay không ngừng.

Hồi ức phố xưa nhà cũ
Mỗi bậc cầu thang là một nhịp hồi ức êm đềm đến day dứt. Từng bước chân đi về như "lôi tuột" cả tâm hồn tôi trở về với quá khứ, về những buổi chiều hành lang khu tập thể vang vọng tiếng cười trẻ thơ và những ước mơ dang dở mãi chưa thể hoàn thành (Ảnh: ST)

Có lẽ, điều khiến tôi day dứt nhất là sự biến mất của những câu chuyện chưa bao giờ kể hết. Những mẩu đối thoại vội vàng giữa các bà mẹ về giá cả chợ búa, những tiếng í ới gọi nhau mỗi chiều mưa hay tiếng chân chạy vội khi một cơn giông kéo đến. Âm thanh ấy giờ chỉ còn là tiếng vọng xa xăm nhưng chúng vẫn mãi đeo đẳng trong tâm trí tôi như một nỗi tiếc nuối không thể xóa nhòa.

Cuộc sống không ngừng thay đổi. Những bức tường loang lổ rêu phong, từng chứng kiến bao nhiêu thế hệ đi qua, giờ đây đã im lìm và lạnh lẽo hơn. Tiếng rao bán hàng rong, tiếng cười đùa của lũ trẻ giờ chỉ còn là tiếng vọng xa xăm trong ký ức.

Hồi ức phố xưa nhà cũ
Con người luôn có sợi dây gắn kết mãnh liệt với nơi ta sinh ra, lớn lên. Dẫu biết rằng thế giới vần xoay từng giây phút, những đứa trẻ ngày nào giờ đây vẫn thảng thốt khi nhận ra quá khứ đang dần vụn vỡ theo quay cuồng thời thế. Để rồi lại hối hả tìm về chốn xưa, lặng lẽ khóc cho một tuổi thơ êm đềm. (Ảnh: ST)

Hàng xóm cũ, người đã rời đi, người đã ra đi mãi mãi, để lại khoảng trống không thể lấp đầy. Có người vẫn cố gắng bám trụ lại, giữ lấy mảnh ký ức cuối cùng, nhưng tôi biết, khu tập thể này đã không còn như trước nữa.

Khi đứng giữa hành lang dài, lắng nghe tiếng gió thu thổi qua, tôi nhận ra rằng mình đã đánh mất điều gì đó. Không phải là nơi chốn mà là những mảnh ký ức gắn liền với những con người nơi đây.

Hồi ức phố xưa nhà cũ
Một Hà Nội xưa tuy đơn sơ nhưng thanh bình và êm ả đến lạ (Ảnh: ST)

Có những thứ không bao giờ có thể trở lại, dù chỉ là một cuộc trò chuyện ngắn ngủi giữa những người hàng xóm năm xưa. Ký ức về khu tập thể cũ không chỉ là của riêng tôi, mà còn là của cả một thời kỳ, của những con người từng sống, từng yêu thương và từng sẻ chia nơi đây.

Mỗi viên gạch, mỗi cánh cửa cũ kỹ vẫn còn đó, như những chứng nhân của một thời đã qua. Và mỗi khi gió thu lại về, tôi biết mình sẽ luôn nhớ về phố xưa nhà cũ, nơi chứa đựng không chỉ là kỷ niệm cá nhân, mà còn là hình bóng của một Hà Nội xưa, của những tình cảm đơn sơ nhưng chân thành, giản dị.

Hồi ức phố xưa nhà cũ
Thời gian rồi sẽ dần phủ trùm quá khứ với tấm vải mang tên "Hoài niệm", từng lớp từng lớp đến khi tôi chẳng nhận ra những dáng hình thân thương. Chỉ biết khư khư mà giữ lấy ký ức mỏng manh trong tâm trí, tìm mọi cách để níu lại niềm hạnh phúc thuần khiết những ngày còn vô lo, vô nghĩ (Ảnh: ST)

Mùa thu sẽ tiếp tục trở lại, mang theo sự trong trẻo, dịu dàng của đất trời. Khu tập thể cũ, với những bức tường loang lổ và những câu chuyện chưa bao giờ kể hết, sẽ mãi là một phần trong lòng tôi, không bao giờ phai nhòa.

Tùng Linh

Đọc thêm

Bài 1: Niềm hân hoan trong kỷ nguyên mới Người Hà Nội

Bài 1: Niềm hân hoan trong kỷ nguyên mới

TTTĐ - Nằm trong “vùng gốm sứ” Bát Tràng, di tích lịch sử kiến trúc nghệ thuật đình Giang Cao với ngàn năm tồn tại và là điểm tựa tâm linh cho người dân trong vùng. Chốn linh thiêng này vừa là nơi kết nối cộng đồng với di sản đồng thời vừa là điểm đến văn hóa đặc sắc cho người dân Thủ đô và du khách thập phương.
Xã Mê Linh tất bật chuẩn bị cho lễ ra mắt Người Hà Nội

Xã Mê Linh tất bật chuẩn bị cho lễ ra mắt

TTTĐ - Trưa 29/6, lãnh đạo xã Mê Linh (mới) và công chức, người lao động vẫn tất bật với nhiệm vụ chuẩn bị cơ sở vật chất để chào mừng thành lập xã mới.
Gia đình văn hóa tiêu biểu góp phần làm rạng danh truyền thống và bản sắc Người Hà Nội

Gia đình văn hóa tiêu biểu góp phần làm rạng danh truyền thống và bản sắc

TTTĐ - Sáng 26/6, tại Bảo tàng Hà Nội đã diễn ra Hội nghị tuyên dương Gia đình văn hóa tiêu biểu kỷ niệm 24 năm Ngày Gia đình Việt Nam. 80 gia đình văn hóa tiêu biểu được vinh danh đã góp phần làm rạng danh truyền thống ấy, trở thành tấm gương sáng cho cộng đồng noi theo.
Ứng xử ngày hè - đừng để nóng lại càng thêm nóng Người Hà Nội

Ứng xử ngày hè - đừng để nóng lại càng thêm nóng

TTTĐ - Hà Nội đang vào những ngày nóng nhất của mùa hè. Cái oi bức, hầm hập của ánh mặt trời chói chang và sự đông đúc, ngột ngạt của đô thị dễ khiến người ta nổi quạu hơn so với lúc khí trời mát mẻ, ôn hòa. Vì thế, cần lắm sự bình tĩnh, ứng xử có văn hóa để làm dịu mát đi những bất lợi của thời tiết, mang đến bầu không khí mát lành, xoa dịu đi mùa hè nóng bỏng.
Trường Sa ơi, rưng rưng nhịp sóng từ lòng Thủ đô Người Hà Nội

Trường Sa ơi, rưng rưng nhịp sóng từ lòng Thủ đô

TTTĐ - Từ lòng Thủ đô Hà Nội - nơi những dòng sông lặng lẽ trôi qua nghìn năm văn hiến, từng mái ngói rêu phong, từng nhành hoa giữa phố đều mang dáng hình đất nước - những nhịp sóng thương nhớ vẫn âm thầm thổn thức hướng về biển Đông, nơi biển trời Tổ quốc mênh mông và sâu thẳm. Ở đó có Trường Sa - Hoàng Sa - hai tiếng thiêng liêng trong tâm khảm người Hà Nội. Từ trái tim của thành phố vì hòa bình, những nhịp đập yêu thương, tự hào và trách nhiệm vẫn ngày ngày vọng về khơi xa - nơi những người lính đảo đang lặng lẽ viết nên khúc tráng ca bảo vệ chủ quyền bất tử của non sông.
Niềm hạnh phúc lan tỏa những giá trị tốt đẹp Người Hà Nội

Niềm hạnh phúc lan tỏa những giá trị tốt đẹp

TTTĐ - Đã thành truyền thống, bên cạnh những bài báo, những tác phẩm thể hiện chức năng, nhiệm vụ của mình, mỗi nhà báo tại Tuổi trẻ Thủ đô còn mang trong mình trái tim nhân ái, chia sẻ với cộng đồng.
Thiết thực tri ân, lan tỏa nhân văn Người Hà Nội

Thiết thực tri ân, lan tỏa nhân văn

TTTĐ - Giá trị của hòa bình hôm nay được đánh đổi bằng máu xương của lớp lớp tiền nhân. Đến kính cẩn nghiêng mình trước hương linh các Anh hùng liệt sĩ, cúi đầu mặc niệm và suy ngẫm, chúng ta càng cảm nhận rõ ràng, sâu sắc hơn giá trị của hòa bình và không có việc đền ơn đáp nghĩa nào có ý nghĩa bằng những việc làm cụ thể, thiết thực.
Giao lưu gương sáng phụ nữ Thủ đô tiêu biểu Người Hà Nội

Giao lưu gương sáng phụ nữ Thủ đô tiêu biểu

TTTĐ - Ngày 18/6, tại trụ sở Hội Liên hiệp Phụ nữ (LHPN) Hà Nội, Báo Phụ nữ Thủ đô phối hợp với Ban Thi đua - Khen thưởng TP Hà Nội tổ chức chương trình Giao lưu gương điển hình tiên tiến, người tốt, việc tốt với chủ đề "Phụ nữ Thủ đô tự tin - hội nhập - kết nối thành công" năm 2025.
Nhà báo Nguyễn Mạnh Hưng nhận Bằng khen của Thủ tướng Chính phủ Người Hà Nội

Nhà báo Nguyễn Mạnh Hưng nhận Bằng khen của Thủ tướng Chính phủ

TTTĐ - Chiều 18/6, thừa ủy quyền của Thủ tướng Chính phủ, đồng chí Vũ Thu Hà, Phó Chủ tịch UBND thành phố Hà Nội đã trao Bằng khen của Thủ tướng Chính Phủ cho nhà báo Nguyễn Mạnh Hưng, Tổng Biên tập Báo Tuổi trẻ Thủ đô.
Chân dung người con gái Hà Nội tinh khôi và tràn đầy lý tưởng Người Hà Nội

Chân dung người con gái Hà Nội tinh khôi và tràn đầy lý tưởng

TTTĐ - Cuốn sách "Đặng Thùy Trâm và cuốn nhật ký thứ ba" được xuất bản, là dịp nhìn lại trọn vẹn câu chuyện đặc biệt của một con người - chiến sĩ bình dị trong chiến tranh, giúp chúng ta biết thêm về chân dung Đặng Thùy Trâm với tuổi trẻ, tri thức và văn hóa của một người con gái Hà Nội tinh khôi và tràn đầy lý tưởng.
Xem thêm