Tag

Mùa hoa đời thắm đượm tin yêu

Văn học 13/05/2023 10:13
aa
TTTĐ - Nhà báo, nhà thơ Nguyễn Hồng Vinh được bạn yêu thơ mến mộ bởi trong mỗi thi phẩm của ông luôn tràn đầy niềm tin yêu cuộc sống, tin yêu con người. Thấm trong từng câu từ là những suy tư, trăn trở khôn nguôi về nhân sinh, được soi rọi bằng khát khao, bằng sự xác tín mạnh mẽ vào sức mạnh của tình yêu sẽ chữa lành mọi vết thương lòng. Trong bài thơ “Hoa đời mùa sau”, ánh sáng đầy tinh thần nhân văn ấy đã men theo những góc nhìn tinh tế để dệt nên bản hòa ca lắng đọng, khơi gợi bao cảm xúc và suy ngẫm. Tòa soạn trân trọng giới thiệu bài thơ cùng lời bình của Nhà phê bình Thanh Sơn về bài thơ này:
“Khi chúng con đang theo đúng tâm nguyện của Người” Những dòng sông - đời người đi qua chiến tranh Vượt giông gió đi tới ngày mai Như là quy luật của tình yêu Một bài thơ bi tráng mà hào hùng, sâu lắng

HOA ĐỜI MÙA SAU

Nguyễn Hồng Vinh

Có điều chi thủ thỉ

Khiến tim ta rộn ràng

Có lời nào nhắn gửi

Như chim hót đầu xuân?!

Mùa hoa đời thắm đượm tin yêu

Nóng như đốt, như hun

Rải lửa từng ngõ ngách

Trang viết em lấp lánh

Ngọn gió lành ban mai

Đời - cuốn sách nhiều trang

Chứa vui - buồn năm tháng

Văn là hồn kết gắn

Dòng suối mát gặp sông

Mùa hoa đời thắm đượm tin yêu

Em như ngọn tầm xuân

Lặng thầm qua giông gió

Những muộn phiền dâu bể

Pha bụi trần hoang vu…

Thôi cũng là “duyên số”

Nắng mưa chuyện của trời

Nhưng với cuộc đời này

Phút rộn ràng đâu hết?!

Mùa hoa đời thắm đượm tin yêu

Trang sách đời chưa kết

Thơ vang khúc nhạc đầu

Hạt ủ thầm trong đất

Nở hoa đời mùa sau!...

Tháng 5/2023

Lời bình

Cuộc sống cứ chảy trôi không dứt, đắp bồi lớp lớp những trải nghiệm, suy tư, và mỗi người tự ý thức nắm bắt, níu giữ ký ức của mình. Có những khi bất chợt, gặp lại một khoảnh khắc, những tâm tư tưởng chừng đã ngủ quên, lại cựa mình, thức giấc, mở ra cả một bầu trời cảm xúc vẹn nguyên.

Đọc bài thơ trên của Nguyễn Hồng Vinh, tôi bất chợt nhớ những dòng của nhà văn Marcel Proust trong Lời nói đầu chống Sainte - Beuve, đã diễn giải sự kỳ diệu ấy của tâm hồn con người: “Một chiều nọ, khi về đến nhà, lạnh cóng vì băng tuyết mà không thể sưởi ấm, tôi liền ngồi đọc sách dưới ánh đèn trong phòng; Thấy vậy, bà làm bếp già bèn mời tôi một chén trà mà thường ngày tôi không bao giờ uống. Sự tình cờ dun dủi bà mang thêm cho tôi mấy lát bánh sấy.

Tôi chấm bánh vào nước chè và đúng lúc đưa miếng bánh vào miệng, vị bánh ngấm đẫm nước trà trong vòm miệng, tôi cảm bỗng thấy bối rối, tôi thấy mùi cây mơ hạc, mùi cây cam, một cảm giác tràn đầy ánh sáng kì lạ và hạnh phúc. Tôi lặng đi, sợ rằng chỉ một cử động nhỏ cũng làm ngưng lại điều đang diễn ra trong tôi, điều mà tôi không thể nào hiểu nổi. Tôi quyến luyến với miếng bánh nhỏ mềm như hóa được bao nhiêu phép lạ.

Chính lúc đó, tấm màn che phủ trí nhớ đang lay động bỗng mở toang và những ngày hè ở ngôi nhà nơi thôn quê mà tôi đã kể bỗng tràn vào tâm trí tôi cùng những buổi sáng mùa hè, kéo theo chuỗi những ngày hạnh phúc”[1].

Mùa hoa đời thắm đượm tin yêu

Nhà thơ Nguyễn Hồng Vinh, bằng cảm nhận nhạy bén của mình đã đặt nhân vật trữ tình vào trạng huống tuyệt diệu, với những biến chuyển cảm xúc đầy tinh tế trong khổ thơ đầu: “Có điều chi thủ thỉ/ Khiến tim ta rộn ràng/Có lời nào nhắn gửi/Như chim hót đầu xuân?!”. Bằng trải nghiệm nghề nghiệp và cuộc sống, tác giả đã hóa thân vào nhân vật một cách tự nhiên, và do vậy, dòng cảm xúc cứ tuôn trào, tỏa lan mạnh mẽ.

Cơn cớ hồi sinh những cảm xúc, những kỷ niệm tưởng như đã ngủ yên trong “anh”, chính là tiếng lòng “em” gửi gắm qua trang viết. Trong những ngày hè, tiết trời khắc nghiệt ấy, những trang văn như ngọn gió mát lành: “Nóng như đốt, như hun/ Rải lửa từng ngõ ngách/ Trang viết em lấp lánh/Ngọn gió lành ban mai”. Đối diện với trang viết của “em”, chính “anh” được sống lại với những kỷ niệm, những cảm xúc của một thời tuổi trẻ.

Khi tâm hồn xao xuyến những tiếng hát yêu thương, anh như được giải thoát khỏi những ngột ngạt, để được sống trọn vẹn trong miền tâm tưởng với những rung động thuở ban đầu. Đằng sau lớp ngôn từ giản dị, mộc mạc ấy là những “điểm nổ” thẩm mỹ, khơi gợi khả năng tưởng tượng mạnh mẽ nơi bạn đọc.

Để rồi từ đó, tác giả bắt đầu dẫn người đọc vào những suy tưởng về cuộc đời: “Đời - cuốn sách nhiều trang/ Chứa vui - buồn năm tháng/ Văn là hồn kết gắn/ Dòng suối mát gặp sông”. Cuộc đời là thế, đâu có thể xuôi chiều theo ước muốn chủ quan. Mỗi bước đi luôn hiện hữu những gập ghềnh, trở ngại.

Mùa hoa đời thắm đượm tin yêu

Vui, buồn nhân thế, dệt nên trang sách cuộc đời, chẳng thể đoán định, chẳng thể cưỡng cầu. Thế nhưng, giữa những bất định, gian truân, chính niềm tin vào tương lai, khát vọng hướng đến hạnh phúc là ngọn nguồn sức mạnh nâng bước chúng ta. “Văn” vừa là hình ảnh có tính kết nối thẩm mỹ với khổ thơ trên, vừa là biểu tượng của niềm tin yêu và khát vọng, để cuộc đời có những gặp gỡ của suối nguồn hạnh phúc.

Cũng như em, dù cuộc đời chẳng xuôi chèo mát mái, dù phải đối diện với bao giông gió, nhưng tất cả điều đó không khuất phục được em: “Em như ngọn tầm xuân/ Lặng thầm qua giông gió/ Những muộn phiền dâu bể/ Pha bụi trần hoang vu…”. Qua những bầm dập của đời, em vẫn như nụ tầm xuân dẻo dai, vươn mình trỗi dậy với sức sống mãnh liệt, để tỏa hương thơm cho đời, cho người. Biểu tượng ấy gói ghém thật nhiều tưởng tượng, suy tư nơi bạn đọc.

Dù có lúc tưởng như thất vọng, mọi chán chường ùa về, cuộc đời sầu thêm “hoang vu” làm trái tim xơ cứng, nhưng những hạt “bụi trần” ấy đâu dễ triệt tiêu sự sống, tàn lụi niềm tin; trái lại càng ngời lên vẻ đẹp của nghị lực, của cốt cách, tâm hồn em. Đó chính là nguồn cảm hứng, là sự thấu cảm giữa em và anh, bởi sau tất cả, chúng ta đã nhận ra ý nghĩa thực sự của “hạnh phúc”: “Thôi cũng là “duyên số”/ Nắng mưa chuyện của trời/ Nhưng với cuộc đời này/ Phút rộn ràng đâu hết?!”.

Mùa hoa đời thắm đượm tin yêu

Cuộc đời vẫn luôn có những lôgic riêng, ẩn chứa những bất ngờ thú vị. Chỉ có ai thực sự yêu đời, yêu mình; Trân trọng và sống hết mình với từng khoảnh khắc, từng trải nghiệm, bằng niềm tin yêu mãnh liệt, thì “những phút rộn ràng” sẽ mãi mãi vang ngân trong tâm hồn họ.

Bài thơ khép lại cũng là lúc khúc ca cuộc sống hòa tan trong những âm sắc diệu kỳ: “Trang sách đời chưa kết/ Thơ vang khúc nhạc đầu/ Hạt ủ thầm trong đất/ Nở hoa đời mùa sau!...”. Tôi rất tâm đắc với từ thầm đắt giá trong câu “Hạt ủ thầm trong đất” này.

Đây là từ mang nhiều vỉa tầng ngữ nghĩa: vừa thầm lặng chịu đựng những dâu bể cuộc đời, vừa thầm lặng lấy lại niềm tin tưởng như đã mất, vừa thầm thì nhắn gửi: Mọi gian khó hiện tại sẽ qua đi, hoa đời sẽ nở, kết tinh hy vọng, tin yêu được nảy sinh qua thử thách, đớn đau; Để rồi tiếp tục vượt qua những giông gió thường nhật. Nhà văn Wiliam Jame đã từng nói: Hãy luôn tin rằng, cuộc đời thật đáng sống và chính niềm tin của bạn làm cho điều đó trở thành chân lý.

Đây cũng chính là thông điệp đầy nhân văn mà tác giả đã gửi gắm, sẻ chia cùng bạn đọc. Cảm ơn và chúc mừng nhà thơ Nguyễn Hồng Vinh với những hạt giống tâm hồn, ươm mầm cho những mùa hoa đời tươi thắm không phai.


[1] Lộc Phương Thủy (chủ biên) (2004), Quan niệm văn chương Pháp thế kỷ XX, Nxb Văn học, Trung tâm ngôn ngữ Đông Tây, tr. 40-41.

Thanh Sơn

Đọc thêm

Lan tỏa văn hóa đọc, khuyến khích tinh thần học tập của sinh viên Văn học

Lan tỏa văn hóa đọc, khuyến khích tinh thần học tập của sinh viên

TTTĐ - Ngày 15/11, Sàn Văn hóa Học và Đọc Việt Nam (Hocdoc.vn) phối hợp Viện Khoa học Giáo dục và Môi trường đồng hành và đồng tài trợ cho chuỗi hoạt động tri ân, kết nối và phát triển cộng đồng cựu sinh viên, khuyến khích tinh thần học tập nghiên cứu và phát triển văn hóa đọc trong môi trường đại học.
Tuổi thơ và cuộc đời làm báo của nhà văn Nguyễn Như Mai Văn học

Tuổi thơ và cuộc đời làm báo của nhà văn Nguyễn Như Mai

TTTĐ - "Cậu bé ở hang và Hoa Học Trò" không chỉ là câu chuyện đời của một người mà còn là tấm gương về nghị lực, nhân cách và trách nhiệm xã hội của một trí thức Việt Nam. Từ một cậu bé sống trong hang đá giữa chiến tranh, Nguyễn Như Mai đã bước ra ánh sáng bằng con đường học tập và lao động, rồi dành trọn cuộc đời để đồng hành, nâng đỡ các thế hệ thanh thiếu niên.
Văn học đã bắt nhịp, mở rộng phạm vi phản ánh về người lính Công an Nhân dân  trong kỷ nguyên số Văn học

Văn học đã bắt nhịp, mở rộng phạm vi phản ánh về người lính Công an Nhân dân trong kỷ nguyên số

TTTĐ - Thượng tá, nhà văn Dương Bình Nguyên vừa đạt giải A Cuộc thi sáng tác tiểu thuyết, truyện và ký về đề tài “Vì an ninh Tổ quốc và bình yên cuộc sống” lần thứ V, do Bộ Công an và Hội Nhà văn Việt Nam phối hợp tổ chức với tiểu thuyết “Gió vẫn thổi giữa rừng nhiệt đới”. Đây là một tác phẩm được đánh giá là một trong những tiểu thuyết đầu tiên ở Việt Nam khai thác đề tài tội phạm dữ liệu, mở ra hướng đi mới cho văn học đề tài Công an Nhân dân trong thời đại số.
Trao giải cuộc thi “Lan tỏa tri thức, bước tới Con đường tương lai" Văn học

Trao giải cuộc thi “Lan tỏa tri thức, bước tới Con đường tương lai"

TTTĐ - Ngày 18/10, tại Hà Nội, Công ty Cổ phần Văn hóa Đọc và Học Việt Nam phối hợp với Viện Khoa học Giáo dục và Môi trường tổ chức Lễ trao giải cuộc thi viết sách “Lan tỏa tri thức, bước tới Con đường tương lai”.
Khẳng định bản sắc và tầm vóc thành phố sáng tạo Nhịp sống phương Nam

Khẳng định bản sắc và tầm vóc thành phố sáng tạo

TTTĐ - Ngày 18/10, tại Học viện Cán bộ TP Hồ Chí Minh, Thành ủy TP Hồ Chí Minh tổ chức Hội nghị Tổng kết 50 năm văn học, nghệ thuật thành phố sau ngày đất nước thống nhất (30/4/1975 - 30/4/2025).
TP Hồ Chí Minh: Trao tặng không gian “Cây tri thức” và 126.000 quyển sách Nhịp sống phương Nam

TP Hồ Chí Minh: Trao tặng không gian “Cây tri thức” và 126.000 quyển sách

TTTĐ - Đây là hoạt động chào mừng Hội nghị tổng kết 50 năm văn học - nghệ thuật TP Hồ Chí Minh sau ngày đất nước thống nhất, kết nối giữa giá trị tri thức và tinh thần sáng tạo của thành phố.
"Để con ôm mẹ nhé!" lan tỏa thông điệp nhân văn Văn học

"Để con ôm mẹ nhé!" lan tỏa thông điệp nhân văn

TTTĐ - "Để con ôm mẹ nhé!" của tác giả Trần Thúy Hằng được kỳ vọng như một liều thuốc cho trái tim, giúp truyền cảm hứng để hàn gắn mọi tổn thương hay thu hẹp khoảng cách giữa những thành viên trong gia đình, đặc biệt là mối quan hệ giữa mẹ và các con gái.
“Lá chắn giữa bão giông” - bản hùng ca giữa mùa lũ Văn học

“Lá chắn giữa bão giông” - bản hùng ca giữa mùa lũ

TTTĐ - Giữa những ngày mưa lũ dồn dập tại Hà Nội, Thái Nguyên, Cao Bằng, Lạng Sơn… khi nhiều khu dân cư bị ngập sâu, giao thông tê liệt, hàng ngàn người phải sơ tán, hình ảnh các chiến sĩ Công an dầm mình trong dòng nước xiết, băng qua mưa gió để cứu giúp dân lành đã chạm đến trái tim hàng triệu người. Trong bối cảnh ấy, ca khúc “Lá chắn giữa bão giông” của nhà báo, nhạc sĩ Tào Khánh Hưng - Phó Tổng Biên tập Báo Xây dựng - ra đời như một lời tri ân xúc động, tạc lại hình ảnh cao đẹp của lực lượng Công an Nhân dân trong tâm bão của đất trời và lòng người.
Bộ sách chứa đựng tâm hồn đầy rung cảm và cộng hưởng của nhà thơ Lê Xuân Sơn Văn học

Bộ sách chứa đựng tâm hồn đầy rung cảm và cộng hưởng của nhà thơ Lê Xuân Sơn

TTTĐ - Bộ ba cuốn sách vừa gửi tới độc giả của nhà báo, nhà thơ Lê Xuân Sơn (nguyên Tổng Biên tập báo Tiền Phong) cho thấy một tâm hồn dễ rung cảm và cộng hưởng của người viết để thông qua lăng kính của văn hóa, lịch sử và gạn lọc trở thành những tác phẩm gây xúc động lòng người.
Những áng "Văn mới" đa phong cách, nhiều màu sắc Văn học

Những áng "Văn mới" đa phong cách, nhiều màu sắc

TTTĐ - “Văn mới 10 năm 2015 - 2025” là tập thứ tư trong bộ tuyển tập "Văn mới" được xuất bản định kỳ năm năm một lần. Ấn bản là sự tuyển chọn những tác phẩm đa phong cách, nhiều màu sắc, mang đến cho bạn đọc cái nhìn đa chiều về văn chương Việt Nam hiện đại.
Xem thêm